Kết nối với chúng tôi

Ý kiến

Ai là người chiến thắng trong trò chơi “Xếp mực”?

Được phát hành

on

Khi những người bị xã hội ruồng bỏ chơi trò chơi sinh tử để kiếm nhiều tiền, họ có nhận ra rằng họ thực sự cần tiền?

Tôi đã im lặng sau khi xem 9 tập phim, sự tàn bạo, nỗi buồn và tính nhân văn xuyên suốt toàn bộ tập phim. Tác giả thực sự rất giỏi trong việc khắc họa những mặt tối và sáng của xã hội trong những bộ phim này.

Nhân vật nam chính là biểu tượng cho nhiều người trong chúng ta: thất bại và bị xã hội ruồng bỏ. Sự xa lánh của những kẻ thua cuộc, nghèo khổ, thất học còn đau đớn hơn cả cái chết. Họ khao khát tiền – hầu hết chúng ta đều khao khát tiền – bởi vì có tiền sẽ thay đổi cuộc đời và số phận của bạn.

Nhưng trong một thế giới mà người giàu luôn giấu mặt thì tiền bạc chỉ là một trò chơi, hãy để họ thấy người ta đau khổ và xem họ dùng tiền để thay đổi thế giới như thế nào để thỏa mãn họ. Con người càng “chẳng ra gì”, càng muốn theo đuổi cho riêng mình, càng không dám dẫm lên người khác để tồn tại.

Advertisement

>> Phẩm chất đàn ông 20 năm không còn trên màn ảnh Việt

Điều gì thực sự đã chiến thắng?

Điểm sáng duy nhất của phim là tình người, có thể cứu vãn mọi thứ. Ông lão chơi trò đó hiện lên trong hình ảnh một người đáng thương nhất. Điều tồi tệ nhất mà người đứng đầu trò chơi này muốn thấy là liệu con người có còn tồn tại trong một xã hội đầy tội lỗi và con người có thể bán mọi thứ vì quyền lợi của mình hay không.

Trong những tập đầu, họ giẫm đạp lên nhau, nhưng từ khi tập chơi bi, kẻ độc ác thể hiện hết sự tàn nhẫn, nhưng người tốt bụng cũng thể hiện hết lòng tốt. Giữa sự sống và cái chết, hai cô gái nhỏ đã trao nhau những viên bi và cho nhau sự sống. Những người nghĩ rằng họ yêu thương và chăm sóc mình là những người đã phản bội chính mình trong suốt cuộc đời của họ. Chồng giết vợ rồi tự sát … Tất cả quá bi thảm và tàn nhẫn nhưng đó gần như là quy luật sinh tồn trên cuộc đời này.

Toàn bộ trò chơi, dù giàu hay nghèo, đều thể hiện “nỗi đau” và “sự háo hức được yêu” sâu thẳm trong trái tim con người. Mong muốn được tin tưởng, được công nhận, được hiểu và tuyệt vọng. Nhà phú hộ chỉ muốn khẳng định trước khi chết: Tình người đã đủ chưa? Sau bao nhiêu tình tiết vô tình, ta đã thấy lòng người run lên, những con người dưới đáy xã hội đã dần dần lột bỏ lớp vảy của mình từng lớp một và nhận ra lòng nhân đạo của mình.

Advertisement

>> Chia sẻ các bài viết của bạn về giải trí và thể thao ở đây.

Phim càng về sau, càng nhân văn, cái chết của mỗi người càng tàn nhẫn thì cuộc sống càng đáng quý. Nhưng trong sâu thẳm, người chiến thắng vẫn là người có trái tim nhân hậu nhất. Chép lại trò chơi kinh tế “lợi nhuận” đó chỉ làm tôi nhớ đến kinh tế, bởi trong một thị trường tàn khốc, có đến 99% các công ty khởi nghiệp thường thất bại.

>> Người Việt có thể làm phim như trò chơi câu mực không?

Nhưng nhiều người vẫn khao khát và ước mơ làm giàu, bởi xã hội không thể dung thứ cho kẻ thua cuộc, xã hội coi thường kẻ yếu, và khi bạn là kẻ không ra gì thì bạn không thể tự hào về mình. Có người giàu lên nhờ ăn chơi trác táng, có người phản bội bạn bè, phản bội người khác. Có một câu nói “Lợi bất cập hại” Có lẽ bộ phim này đã chạm đến một khía cạnh sâu thẳm trong trái tim chúng ta, đó là tình người mà ai cũng từng trải qua.

>> Sự phân cực của phim truyền hình Việt Nam

Advertisement

Người nghèo thực ra là kẻ thất bại, trong mọi việc nếu không có tiền, không có học thì sẽ thất bại, chỉ có thể đi làm dưới đáy xã hội mà điều tồi tệ nhất chính là: định kiến ​​xã hội. Điều này đáng sợ hơn nhiều so với sự tàn khốc của trò chơi.

Bạn đã bao giờ tự hỏi tại sao bạn lại muốn chơi những trò chơi thời thơ ấu? Tại sao người giàu lại khốn khổ như vậy? Trên thực tế, tất cả chúng ta đều giống nhau cho dù chúng ta giàu hay nghèo.

Những người giàu có tuổi thơ không hạnh phúc thường sử dụng tiền để thể hiện quyền lực. Đáng buồn thay, tất cả chúng ta đều đồng ý với điều này. Hình ảnh một ông lão liên tục quay trở lại thời thơ ấu trong trò chơi pinball cho thấy một loại khao khát và khao khát thời thơ ấu đơn phương. Nếu như ở một đứa trẻ, tuổi thơ là một thứ đẹp đẽ và sâu trong tiềm thức. Nếu nó bị phá hủy, con người sẽ trở nên ngu ngốc, đặc biệt là khi họ có quyền hành. Nhưng trong trò chơi bí truyền, điều mà ông già đứng sau muốn thấy và trân trọng nhất chính là tình yêu.

>> ‘Xem phim Việt mua giận của dân’

Tôi muốn được giáo dục con cái của mình – loại nhân văn này – nếu chúng ta không còn nghi ngờ người khác, chúng ta không còn phán xét người khác một cách khắc nghiệt. Nếu tất cả chúng ta đều vị tha và có một tuổi thơ đẹp hơn, có lẽ trò chơi câu mực sẽ là không thể.

Advertisement

Tuổi thơ của một đứa trẻ không phải là thứ mà cha mẹ dùng để đánh đổi mong muốn giàu có và thay đổi cuộc sống của chúng. Tuổi thơ của một đứa trẻ không phải là điều mà cha mẹ có thể tự hào. Cuộc sống của một con người không được đánh giá đầy đủ. Tiền bạc hoặc thành công.

Tôi hy vọng rằng mỗi bậc cha mẹ có thể hiểu được điều này để con cái của họ có thể trở thành một người mạnh mẽ hơn. Bởi vì cuối cùng, khi bước vào thế giới này, cho dù thế giới xấu hay tốt, bạn đều phải duy trì một tình yêu trong sáng.

Trong thế giới thiện và ác đó, hãy giữ trái tim mình trong sáng.

Catherine Van Fan

>>

Advertisement

.

Tiếp tục đọc
Bấm để bình luận

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Ý kiến

Có 2 tỷ đồng tiền tiết kiệm nhưng vẫn chưa có con thứ hai.

Được phát hành

on

Qua

Vợ chồng tôi chưa sinh cháu thứ 2, do bận kiếm tiền, đi làm nên không có thời gian chăm sóc con.

Vợ chồng tôi hiện đang sinh sống tại TP.HCM. Tôi làm việc trong một công ty và chồng tôi làm chủ công việc kinh doanh riêng. Chúng tôi kết hôn năm 26 tuổi. Cưới nhau được nửa năm thì tôi có thai.

Khi có dấu hiệu mang thai, tôi thực sự lo lắng vì vợ chồng tôi không có gì trong tay. Khi bệnh viện xác nhận tôi đang mang thai đứa con đầu lòng, vợ chồng tôi rất hoang mang.

Nhiều người nói rằng đứa con là món quà của ông trời, nhưng gia đình không có của cải, vợ chồng không có gì để đạt được trong sự nghiệp, tại sao không làm điều đó?

Advertisement

>> Con cái có thể “phụng dưỡng” cha mẹ già?

Nhưng sau này được gia đình chồng và bố mẹ đẻ động viên nên hai vợ chồng vẫn chăm chỉ làm ăn, nuôi dạy các con khôn lớn. Bây giờ chúng tôi đã hơn 40 tuổi, và con trai chúng tôi sắp vào cấp ba. Nhiều người thân gợi ý hai vợ chồng dự định sinh thêm con để anh có em trai nhưng rồi lại thôi.

Chúng tôi không sợ có con vì sợ không có tiền nuôi con. Về vấn đề sinh đẻ, tôi hoàn toàn đồng tình với quan điểm nuôi con 5 triệu theo mô hình 5 triệu và nuôi con 10 triệu theo mô hình 10 triệu. Bởi vì tất cả chúng ta đều đã trải qua tình huống giống nhau.

Sau khi sinh con xong, đôi vợ chồng trẻ gặp rất nhiều khó khăn về công việc và tiền bạc. Nhưng vợ chồng tôi vẫn cố gắng chăm con. Vợ chồng tôi làm việc chăm chỉ.

>> Cha mẹ “cần 1 tỷ đồng để nuôi con”

Advertisement

Nhất là hai năm đầu sau khi sinh con, hai vợ chồng thanh đạm chẳng dám ăn, mặc. Lần đầu tiên trở lại làm việc sau khi sinh con, tôi đã bị sếp và đồng nghiệp bắt nạt nhưng tôi vẫn kìm lòng và cố gắng làm tốt công việc của mình. Chồng tôi tích cực tham gia các dự án của công ty suốt ngày đêm. Có lần anh đi công tác về thăm con mỗi tháng một lần.

Sau này nghỉ việc đi làm quản lý một công ty khác, chồng tôi biết tự kinh doanh, nghỉ việc để kinh doanh, anh bắt đầu kiếm được nhiều tiền hơn.

Hiện tại bất động sản của tôi là một căn hộ chung cư, tôi có hơn 2 tỷ tiền tiết kiệm, và tôi đang trả nợ để mua một mảnh đất. Tôi không muốn phô trương sự giàu có của mình, nhưng phải nói là để chứng tỏ chúng tôi tài chính rủng rỉnh, công việc rất tốt, trưởng thành nhưng chưa có con thứ hai.

Thậm chí, cách đây vài năm, chúng tôi muốn sinh con thứ hai nhưng không thực hiện được, mặc dù lúc đó mọi thứ về cơ bản vẫn ổn. Chúng tôi nhận thấy nếu sinh thêm con thì hầu như không có thời gian để nuôi con thứ hai.

>> ‘Mài vuốt để tránh ngậm thìa đất’

Advertisement

Tôi không muốn lặp lại những sai lầm của mình. Vì vất vả kiếm tiền nuôi gia đình và lo việc kinh doanh riêng nên vợ chồng tôi không có nhiều thời gian dành cho con trai. Sau khi sinh, cô giao cho bà ngoại chăm sóc. Khi chúng lớn hơn, chúng được gửi đi nhà trẻ … Đôi khi họ muốn tìm hiểu con mình hơn, nhưng hầu như không có thời gian.

Tôi biết nhiều người cũng sợ sinh con thứ hai như tôi. Không ngại tốn kém, cũng không ngại gian khổ. Làm cha làm mẹ, không ai lại vất vả nuôi con khôn lớn. Nhưng vấn đề là nếu bạn sinh con, bạn không có thời gian chăm sóc nó. Để kiếm đủ tiền lo cho con cái cùng bạn bè, bạn bè, bạn phải hy sinh thời gian.

Tôi không muốn gửi đứa bé vài tháng tuổi cho bảo mẫu. Sáng sớm, cả nhà đi làm riêng, tối mịt mới về, lại tiếp tục công việc sau bữa cơm vội vã.

Chính lối sống công nghiệp đã làm loãng đi tình cảm gia đình và sự tương tác giữa cha mẹ – con cái, là nguyên nhân khiến nhiều người, trong đó có tôi, không thể có con, tiền bạc không hẳn là vấn đề chính.

Hong Wen

Advertisement

>>

.

Tiếp tục đọc

Ý kiến

“Thu phí nội đô mở đường cho xe buýt”

Được phát hành

on

Qua

Xe ô tô cá nhân không bị hạn chế, và hạ tầng giao thông công cộng có nâng cấp đến đâu cũng vô dụng.

Tôi đồng tình với quan điểm “không thể chờ đợi bỏ xe máy, ô tô cá nhân để đi xe buýt thuận tiện”. Tôi thấy rằng hầu như không ai nhận thức được hai thực tế, đó là:

Trước hết, không có thành phố lớn nào trên thế giới có thể đáp ứng nhu cầu đi lại của mọi người mà không bị tắc đường, nếu cho phép người dân sử dụng ô tô cá nhân một cách thoải mái.

Thứ hai, có hai cách phổ biến để giảm việc sử dụng ô tô cá nhân của người dân: Một là cách tiếp cận của Trung Quốc, ra lệnh hạn chế hoàn toàn ô tô cá nhân và cấp biển số cực kỳ hạn chế. Ở các thành phố lớn, người dân dù có tiền mua xe vẫn phải xếp hàng chờ đăng ký. Thứ hai là làm như Hoa Kỳ, giá xe rất rẻ, nhưng chi phí sử dụng sẽ rất cao, và thuế sẽ rất nặng, theo giá trị xe, người có thu nhập cao. phải nộp thuế và phí. tiếp tục sử dụng.

Advertisement

Nhìn vào tình hình Việt Nam hiện nay, tôi thấy ban đầu chúng ta có xu hướng đánh thuế phương tiện cá nhân nhưng chi phí mà người dân phải bỏ ra trong quá trình sử dụng phương tiện không cao (quản lý tài sản cũng vậy) . Đây là lý do tại sao giao thông quá tải.

>> Nỗi oan trên xe buýt

Nếu cách tiếp cận của Hoa Kỳ được áp dụng là tăng thuế sử dụng ô tô cá nhân, hậu quả là khoảng cách giàu nghèo sẽ ngày càng rộng hơn. Nếu các phương tiện cá nhân bị siết chặt và hạn chế, người dân sẽ buộc phải tìm cách đi lại khác. Khi đó, nhu cầu đi lại công cộng sẽ tự động tăng lên, giao thông công cộng phát triển, nhiều công ty lớn đương nhiên sẽ chuyển sang đầu tư.

Vì vậy, theo tôi, nếu không hạn chế ô tô cá nhân thì dù hạ tầng giao thông công cộng có nâng cấp đến đâu cũng không ích gì. Vì ô tô riêng luôn là tiện lợi nhất, kể cả ở các nước phát triển. Khi bạn rời bỏ chiếc xe hơi riêng của mình, đồng nghĩa với việc bạn phải thay đổi toàn bộ nhịp sống hiện tại. Bạn không thể đi chợ mua sắm khi đang đi làm, không thể đón con đi học về, đưa con đi học bù, không thể vừa uống cà phê, ăn vặt, ăn sáng, đi mua sắm. …

Điều này sẽ dẫn đến những thay đổi cơ bản của nền kinh tế ngầm ăn uống, mua bán ngoài đường vốn đã diễn ra từ lâu ở Việt Nam. Điều này đồng nghĩa với việc nhiều người sống nhờ gánh hàng rong, hàng quán vỉa hè. Đây là lý do tại sao một số người đã phản đối một cách dè dặt với mục tiêu hạn chế ô tô cá nhân trong một thời gian dài.

Advertisement

Anh dong

>> Ý kiến ​​của bạn là gì?Bài đăng ở đây. Bài viết không nhất thiết đồng ý với quan điểm của VnExpress.net.

.

Advertisement
Tiếp tục đọc

Ý kiến

‘Hiện việc thu phí ô tô trong nội đô là không khả thi’

Được phát hành

on

Qua

Khi hệ thống giao thông công cộng đủ mạnh để người dân có nhiều sự lựa chọn thì việc thu phí ô tô cá nhân là hoàn toàn có thể.

Hiện Sở GTVT Hà Nội đã xây dựng phương án thu phí các phương tiện vào nội đô, giảm nguy cơ ùn tắc giao thông và ô nhiễm môi trường thông qua việc hạn chế lượng xe cơ giới vào nội đô.

Chủ trương giảm giá vé, cấm xe máy để giảm ô tô cá nhân đã được Hà Nội dự đoán từ nhiều năm nay, nhưng việc thực hiện, đặc biệt là trong hai năm tới (2024), theo tôi là hoàn toàn không khả thi vì những lý do sau:

Thứ nhất, theo kế hoạch, thành phố sẽ đầu tư hơn 2600 tỷ đồng để xây dựng 87 trạm thu phí, bao gồm chi phí đầu tư ban đầu, khấu hao, vận hành và phát triển, kể cả đầu tư từ ngân sách thành phố và xã. Xã hội hóa hoặc một trong những điều này là không phù hợp. Nguyên nhân là do thành phố và cả nước hiện đang nỗ lực hết sức mình để khắc phục hậu quả nặng nề của dịch Covid-19 và khôi phục phát triển kinh tế. Trọng tâm là thúc đẩy sản xuất và thương mại, tạo việc làm và mức sống, khôi phục và phát triển các hoạt động kinh tế và xã hội. Đây là yêu cầu cấp thiết của cộng đồng và người dân trong nước, bao gồm cả người dân.

Advertisement

>> “Thử thách niềm tin” khi tính giá vé ô tô ở trung tâm TP.HCM

Không thích hợp để đầu tư số tiền lớn trong tương lai gần, và mô hình dự báo của Tổ chức Y tế Thế giới (WHO) cho rằng đại dịch Covid-19 có thể kéo dài, không sớm. Cuối cùng, cần tiếp tục huy động nguồn lực to lớn của các thành phố và cả nước để nhân dân hưởng ứng, ủng hộ trong thời gian tới.

Thứ hai, cơ sở hạ tầng và giao thông công cộng ở Hà Nội hiện nay còn yếu. Nếu người dân từ bỏ phương tiện giao thông cá nhân và lựa chọn phương tiện công cộng thì cần tập trung đầu tư trong nhiều năm để đáp ứng nhu cầu đi lại của người dân.

Thứ ba, do trạm thu phí bao gồm cả xe tải và xe buýt nên các chủ phương tiện này chắc chắn sẽ trừ vào chi phí vận tải, hành khách, dẫn đến tăng giá thành sản phẩm, gây nhiều áp lực lên chỉ số lạm phát, gây khó khăn cho đời sống.

Thứ tư, hiện đang có những chính sách hỗ trợ nhằm tạo điều kiện thuận lợi nhất cho sản xuất và hoạt động của các doanh nghiệp, trong đó có ngành sản xuất, lắp ráp ô tô trong nước, là một trong những ngành tiên phong của ngành sản xuất chính, đã tạo ra nhiều việc làm và thu ngân sách lớn Quốc gia. Việc thực hiện dự án này lúc này sẽ có tác động vô hình đến kế hoạch sản xuất, tiêu thụ sản phẩm, thu nhập của người lao động của doanh nghiệp, đặc biệt là thu nhập ngân sách quốc gia.

Advertisement

Thứ năm, nó sẽ khiến người dân tập trung sinh sống hoặc di chuyển vào nội đô (để không tốn tiền đi lại), gây áp lực ngày càng lớn đến mật độ dân cư của khu vực trung tâm thành phố.

Vì vậy, để giảm ùn tắc giao thông vào trung tâm thành phố, Hà Nội cần thực hiện hai giải pháp quan trọng:

Đầu tiên là tiếp tục thực hiện quy hoạch và xây dựng cơ sở hạ tầng phục vụ phát triển tàu điện ngầm, xe buýt và các mạng lưới, đường dây, giao thông công cộng. Điều này có thể đáp ứng nhu cầu đi lại cơ bản của người dân và sẽ khuyến khích họ chuyển từ ô tô cá nhân sang phương tiện giao thông công cộng.

Biện pháp thứ hai và quan trọng nhất là thành phố phải tiếp tục thực hiện đồng bộ, chặt chẽ để di dời các cơ sở, xí nghiệp, cơ quan đơn vị, bệnh viện, trường học ra ngoại thành theo đề án. Quyết định phê duyệt của cơ quan có thẩm quyền.

>> Cấm xe máy, ô tô vào trung tâm thu phí cao.

Advertisement

Điều này nhằm giảm áp lực giao thông đô thị và mật độ dân cư, tạo điều kiện thuận lợi cho việc quy hoạch, xây dựng và phát triển kết cấu hạ tầng giao thông công cộng khu vực trung tâm và các vùng lân cận.

Đây là hai biện pháp rất quan trọng. Chỉ khi hai quy hoạch trên và các biện pháp liên quan khác được triển khai, cơ bản hoàn thành và triển khai đồng thời thì mới có thể “giảm bớt ùn tắc giao thông khu vực trung tâm thành phố”. Khi đó nội dung của dự án sẽ khả thi, hiệu quả và toàn diện. Khi đó, mọi người sẽ lựa chọn được phương tiện di chuyển hiệu quả và phù hợp.

Nếu việc phát triển và xây dựng giao thông công cộng và cơ sở hạ tầng không được thực hiện hoặc không được thực hiện đầy đủ, họ sẽ bị buộc phải thực hiện hoặc áp dụng. Trong trường hợp này, người dân vẫn chấp nhận thanh toán và vào nội thành bằng phương tiện cá nhân (chỉ cần giá thuốc, viện phí tăng thì người bệnh vẫn phải mua thuốc hoặc đến bệnh viện). , Dẫn đến không đạt được các mục tiêu mà dự án đã đề ra.

Ruan Duanyi

>>

Advertisement

.

Tiếp tục đọc

Xu hướng