-Có nhiều lý do để giải thích cho thất bại của ĐT Việt Nam ở 4 lượt trận đầu tiên vòng loại World Cup 2022 ở bảng B khu vực châu Á. Còn cá nhân bạn thì sao?
-Tôi nhập tịch năm 2011 và đến nay đã mười năm. Vì vậy, khi Việt Nam lần đầu tiên lọt vào vòng chung kết vòng loại World Cup, tôi cũng thấy tự hào.
Ở góc độ người hâm mộ, ai cũng mong muốn đội bóng sẽ chơi tốt, chơi hay và giành chiến thắng. Tuy nhiên, trong bóng đá, điều này không chỉ là mong muốn. Có thể thấy, các cầu thủ Việt Nam còn non kinh nghiệm và tâm lý thi đấu cũng rất kém. Những điều đó rất dễ bị lộ dẫn đến lúng túng và mắc sai lầm khi gặp các đối thủ mạnh trên sân đấu. Cùng với vấn đề muôn thuở về thể hình, thể lực, các cầu thủ Việt Nam thua trong các pha tranh chấp trên không cũng như trên không. Mất mát nhiều như vậy, thất bại cũng không có gì là lạ và xấu hổ.
– Còn 4 quả ném phạt trong 4 trận của vòng loại thứ 3 thì sao? Nhiều người cho rằng đây là những thói hư tật xấu mà các cầu thủ phát triển ở môi trường V-League?
-Không nghĩ cáo buộc V-League có gì sai. Thực lòng mà nói, V-League bây giờ khác rất nhiều so với trước đây, nó đã hoàn toàn thay đổi. Cách đây hơn 5 năm, khi tôi thi đấu, các cầu thủ chơi rất tệ. Ví dụ như SLNA. Tôi chạy rất nhanh, dù sao họ cũng không theo kịp bóng, mục tiêu của họ là đá. Trọng tài đôi khi bỏ qua nó, vì vậy điều này tiếp tục và không dừng lại các cầu thủ. Nhưng bây giờ, các cầu thủ Việt Nam rất sòng phẳng. Giống như Quế Ngọc Hải hay Đỗ Duy Mạnh, trước đây có thể non nớt và dựa vào sức mạnh, nhưng tại V League, họ đều là những trung vệ kỹ thuật và thông minh.
Tôi không phủ nhận mọi thứ, nhưng thói quen có ở mọi nơi, không chỉ trong môi trường bóng đá. Có lẽ, tác động của V League tới đội tuyển Việt Nam là ít, nhưng chưa trọn vẹn. Nhiều quả phạt đền được thực hiện chủ yếu vì thiếu kinh nghiệm và thể lực không đảm bảo, thậm chí chỉ cần sơ suất nhất thời có thể dẫn đến phạm lỗi.
-Có cách nào để giải quyết tình hình hiện tại nhanh nhất có thể không?
-Chỉ những pha phòng ngự tầm xa và cả những lỗi trung lộ mới hạn chế được tình huống phạm lỗi của đối phương, trong vòng cấm phải tránh những pha phạm lỗi. Bởi bây giờ với VAR, rất khó thoát khỏi một khi phạm lỗi.
Tuy nhiên, có một thực tế là bóng đá Việt Nam mấy năm gần đây mới phát triển ra khu vực Đông Nam Á, chơi ở châu Á hay thậm chí thế giới thì còn gì bằng. Khi phải đối mặt với những đối thủ cao to, nhanh nhẹn và chất lượng như Ả Rập Xê Út, Australia, Oman hay Trung Quốc, các cầu thủ bắt đầu cảm thấy choáng ngợp và không giữ được bình tĩnh. Nhưng những đối thủ ở châu Á chứ không phải các đội Nam Mỹ rất dễ rơi vào bẫy. Vì vậy, tuyển Việt Nam đã thành công ở vòng sơ loại thứ 3. Đừng đòi hỏi và đổ lỗi cho các cầu thủ quá nhiều. Họ không thể tiến xa hơn những gì họ muốn.
-Từ lâu, được tham dự World Cup luôn là niềm mơ ước của người hâm mộ, làm thế nào để Việt Nam có thể tiến xa hơn?
-Tôi cũng chăm sóc cho bạn (cười). Muốn tiến xa hơn, đằng sau thế hệ cầu thủ này phải có hai, ba thế hệ cầu thủ trẻ giỏi hơn. Nhưng không biết ai là người đứng sau những Công Phượng, Văn Toàn, Tiến Linh, Quang Hải … khi họ trưởng thành. Việt Nam phải có nhiều thế hệ cầu thủ xuất sắc kế tục để tạo thành một đội bóng có chiều sâu và tính di sản.
Cần thêm viện trợ nước ngoài. Ở Nigeria, các cầu thủ trẻ được phép chơi rất nhiều trận ở nước ngoài. Ban đầu họ chỉ tham gia các sự kiện nhỏ như Bồ Đào Nha, Bỉ, Hy Lạp, Hà Lan, sau đó dần dần chuyển sang các sự kiện lớn. Đó là một quá trình dài, từ tập luyện cho đến ngồi trên ghế dự bị, đôi khi thi đấu trong hiệp hai, và sau đó cố gắng bắt đầu. Điều này cũng đúng ở các nước khác. Sun Xingmin cũng từng chơi bóng ở Đức nhiều năm trước khi Tottenham nổi tiếng, hay Wu Lei cũng chật vật tìm chỗ đứng trong số những người Tây Ban Nha.
Còn Việt Nam thì sao? Những cầu thủ như Công Phượng, Tuấn Anh, Xuân Trường, Văn Hậu … những cầu thủ chưa ra nước ngoài này được chào mời, đồn thổi. Người hâm mộ luôn đặt kỳ vọng rất cao, khi được sang châu Âu thi đấu thì phải xuất phát ngay … Chính những điều này đã tạo ra áp lực rất lớn và khiến các cầu thủ Việt Nam không thể trụ lại được ở Việt Nam. Nước ngoài. Giả sử rằng có năm hoặc sáu cầu thủ trong đội của chúng tôi đang chơi ở châu Âu, tình hình sẽ khác ngay lập tức. Họ ít nhất có thể truyền kinh nghiệm của họ trong môi trường lớn hơn cho đội. Nhưng bây giờ, các cầu thủ nội đã chỉ chơi ở Đông Nam Á thì làm sao cạnh tranh được với các cầu thủ ngoại?
-Ngoài tổn thất về nhân sự, theo ông đâu là nguyên nhân khiến Việt Nam thường gặp bất lợi trong các phán quyết của trọng tài?
-Ý ông là trọng tài bắt Việt Nam? Đúng. Tuy nhiên, có những lý do cho điều này. Tôi hỏi bạn, tại sao các quốc gia châu Phi hoặc châu Á không vô địch World Cup? Đây là vấn đề lớn nhưng theo tôi, một phần là do các đội chiếu dưới thường thua và không được đánh giá cao nên dễ bị ép tham gia các ván bài lớn. Nếu Việt Nam có nhiều cầu thủ như Sun Xingmin, Wu Lei thi đấu ở châu Âu … thì trọng tài sẽ xem trọng hơn. Thực lòng mà nói, Việt Nam chưa bước vào lĩnh vực này và đã thua tới 40% thời gian. Bóng đá có luật riêng của nó. Họ thường bênh vực những đội mạnh và những đội có nhiều ngôi sao, vì điều này liên quan đến nhiều việc khác, chẳng hạn như kinh doanh
Còn các cầu thủ Việt Nam bây giờ học VAR thì làm gì? Khi bạn giỏi hơn VAR, hoặc giỏi hơn 200% so với trọng tài, bạn có thể thắng hàng trăm trận đấu. Bây giờ, đừng đổ lỗi cho nó mà hãy chấp nhận thực tế.
Amaobi Uzowuru trung thực Sinh tại Nigeria vào ngày 19 tháng 9 năm 1981. Anh nhập quốc tịch Việt Nam năm 2011 và lấy tên là Dang Amaobi. Trong 18 năm sống ở Việt Nam, Amaobi đã chơi cho Nam Định (2004, 2009), Đà Nẵng (2005, 2008), Bình Dương (2006, 2007, 2010), Ninh Bình (2008), An Giang (2010), Bình Định (2011), Thanh Hóa (2014).
Sau khi giải nghệ vào năm 2016, anh làm huấn luyện viên đội trẻ của một trung tâm bóng đá ở TP.HCM.
|
Dedong
.