Vũ Văn Quý (30 tuổi, ngụ TP.HCM), Ngô Văn Trọng (48 tuổi, ngụ Đà Nẵng) và Hoàng Thị Tâm (54 tuổi, ngụ Hà Nội) bị TAND TX.Dĩ An xét xử. Tỉnh Giang. Lừa đảo chiếm đoạt tài sản, Ngày 28 tháng 10. Bị cáo khai nhận “trông coi” Chen Zhimeng (41 tuổi, Giám đốc Công ty TNHH Sản xuất và Thương mại Jiasheng) rồi điều chuyển Đại tá Ding Wenduo (Giám đốc Công an tỉnh) đi nơi khác, tham ô 10 tỷ đồng. .
Theo cơ quan điều tra, công ty của Mạnh chuyên sản xuất, buôn bán các loại nhớt giả, phụ tùng xe máy. Nhận thấy Đại tá Đinh Văn Đợi (vừa được bổ nhiệm) Giám đốc Công an tỉnh An Giang đã chỉ đạo tăng cường tấn công, trấn áp tội phạm làm ảnh hưởng đến công việc làm ăn của mình, Mạnh tìm người có khả năng tác động để chuyển đi nơi khác.
Cuối năm 2020, Mạnh nhờ ông Đào Ngọc Cảnh (74 tuổi, ngụ TP Đà Nẵng) tìm người gây án. Sau đó Mạnh được Trọng giới thiệu tại chỗ và đòi số tiền 20 tỷ đồng.
Biết không làm được, Trọng đòi Tâm 13 tỷ đồng (7 tỷ còn lại ban đầu định chia cho anh Cảnh nhưng không nói). Bà chủ thống nhất thỏa thuận sẽ chi 10,5 tỷ đồng cho người lo công việc, 2,5 tỷ còn lại hai bên chia nhau.
Nhận lời của Trọng nhưng Tâm biết không thể hoàn thành công việc nên đã để Quý “chăm sóc” 10 tỷ đồng. Bạn biết đây không phải là việc mình có thể kiểm soát được nhưng bạn vẫn chấp nhận, yêu cầu Tâm chuyển trước 5 tỷ đồng vào tài khoản của mình, tức là tạm thời không làm được, đành nhờ cô ấy “làm một chút”. ” thanh toán. Hoàn trả tiền.
Để thuyết phục Meng đưa tiền, Qu, Zhong, Tan tự giới thiệu rằng họ có nhiều mối quan hệ với các quan chức cấp cao của chính quyền trung ương và có thể chịu trách nhiệm về việc điều động đại tá Price. Ngày 17/1, Cảnh và Trọng từ Đà Nẵng, Tâm từ Hà Nội bay vào Cần Thơ, đến TP Châu Đốc gặp Mạnh, Mạnh đồng ý chuyển trước 10 tỷ đồng làm chi phí. Phần còn lại sẽ được nhận khi công việc hoàn thành.
Kết quả điều tra xác định, ngày 20/1, Mạnh và Trọng đến ngân hàng chuyển 10 tỷ vào tài khoản của Tâm. Sau khi nhận được tiền, Tân sẽ thông báo cho bạn. Lúc này, anh đang trên đường đến Chu Du.
Khi đi ngang qua công ty của Mạnh, Quý thấy một chiếc xe ô tô màu xanh, nghi ngờ có chuyện nên báo cho đồng bọn, bàn bạc và yêu cầu Mạnh đưa cho Công an từ 400 triệu đến 5 tỷ đồng để không bị ai bắt quả tang. Đơn kiện được đệ trình, và phần còn lại sẽ được giao cho họ. trở lại.
Reliance sợ mất tiền nên đồng ý bàn chuyện 7,7 tỷ. Trọng và Tâm thống nhất chia cho Quý 2,3 tỷ đồng còn lại, Quý hưởng 2 tỷ đồng.
Bạn yêu cầu bạn mở tài khoản ngân hàng để chuyển số tiền đã được chia và đưa cho người này 400 triệu đồng. Khi biết số tiền mình gửi là tiền phạm tội, người này đã lấy số tiền còn lại giao nộp cho công an.
Đầu tháng 3, Mạnh bị Công an tỉnh An Giang bắt giữ về hành vi phạm tội quả tang Sản xuất và buôn bán hàng giả. Lúc này, Mạnh mới biết mình bị lừa nên làm đơn tố cáo Quý và đồng bọn.
Sau đó Quý, Trọng và Tâm đến Công an tỉnh An Giang đầu thú.Cả ba đều bị truy tố tội danh Gian dối tham ô tài sản. Một mình bạn bị buộc tội nhiều tội hơn Rửa tiền.
Trong quá trình điều tra, Công an tỉnh An Giang và Viện kiểm sát thống nhất việc Cảnh giới thiệu Trọng với Mạnh nhưng “không bàn bạc, thông đồng” với bị cáo để tham ô tiền của Mạnh. Vì vậy, cơ quan điều tra không truy cứu trách nhiệm hình sự ông Cảnh.
Trả lời thẩm vấn trước tòa, Mạnh thông báo có ý định điều động Trưởng Công an tỉnh An Giang đi nơi khác vì Thượng tá Tú luôn tập trung trấn áp tội phạm làm ảnh hưởng đến công việc làm ăn của mình và đối tác. Sau đó, Mạnh liên lạc với Cảnh – người quen anh này qua các chuyến du lịch tại TP Châu Đốc-để được giúp đỡ.
“Ông Cảnh khai do quen biết một số người ở Bộ Công an nên xin luân chuyển về Công an tỉnh An Giang, sau đó ông Cảnh ra giá 20 tỷ đồng, bị cáo Th. đã đồng ý “, Meng nói.
Về câu hỏi tại sao ông Cảnh lại chuyển việc cho Trọng và đồng phạm, Mạnh nói không biết vì tin tưởng tham gia, có quen biết Trọng và Tâm rồi chuyển tiền cho mình.
Mạnh cũng khai đã thỏa thuận với ông Cảnh chuyển trước cho bị cáo 10 tỷ đồng, trong vòng 7-10 ngày khi có kết quả sẽ chuyển 10 tỷ đồng còn lại. Cuộc gặp với bị cáo do Cảnh sắp xếp.
Ban đầu, Meng Kai nghĩ lý do trình báo nhóm người này là thật, nhưng sau đó bị cảnh sát cho biết mình bị lừa nên đã trình báo vụ việc. “Sau khi chuyển tiền vào buổi sáng, tôi nhận được tin tức vào buổi chiều rằng sự việc đã bị bại lộ. Mặt Qu tái xanh thì tôi mới tin”, Meng nói.
Được triệu tập đến tòa với tư cách là Những người có quyền và nghĩa vụ liên quanÔng Cảnh cho rằng do Giám đốc Công an tỉnh điều động nên đã giới thiệu Trọng. Khi bị hội đồng xét hỏi, anh ta cũng thừa nhận đã “xúi giục” Meng, biết Meng thực hiện hành vi “hối lộ” nhưng vẫn giúp sức.
Theo chủ tọa, ông Cảnh là người “đầu mối” trong vụ án này. Anh ta biết rất rõ về quy trình làm việc của cán bộ, biết mình không làm được nên đã tiếp cận Trọng và giới thiệu với Mạnh. Để tạo lòng tin cho Mạnh, anh Cảnh đã cùng bị cáo đến TP Châu Đốc gặp Mạnh thì được biết số tiền chuyển vào tài khoản của bị cáo Tâm là do anh Cảnh nhờ và quen biết.
Lúc này, anh Cảnh mới nhận mình là người “mai mối”.
Một ngày làm việc sau đó, hội đồng xét xử quyết định hoãn phiên tòa, trả hồ sơ vụ án cho cơ quan công tố để điều tra làm rõ vai trò của ông Cảnh. Theo tòa, ông Cảnh là người đặt câu hỏi đầu tiên khi Mạnh chuyển Thượng tá Đinh Văn Đợi đi nơi khác 20 tỷ đồng bằng cách “chạy việc”. Cảnh cũng là người giới thiệu Mạnh và Trọng đi giải quyết các việc.
Đồng thời, tòa án cũng yêu cầu làm rõ “liệu có ai khác đã gây quỹ để Meng làm việc cho sự thuyên chuyển của Đại tá Ruan hay không.”
Cửu Long
.