Kết nối với chúng tôi

Kinh doanh

Cuộc di cư hồi sức của hàng vạn lao động – VnExpress Kinh doanh

Được phát hành

on


Lần đầu sau 13 năm tha hương, Bảo thấy mình không còn ràng buộc với thành phố. Anh xếp nốt mấy bộ quần áo cũ rồi giục vợ, con gái lên xe máy về Kiên Giang.

Người lao động đưa con nhỏ về quê sau khi TP HCM và các tỉnh nới lỏng giãn cách. Ảnh: Phạm Chiểu, Võ Thạnh, Nguyễn Đông

Sáng 3/10, Nguyễn Văn Bảo, 31 tuổi, trọ ở huyện Hóc Môn, nhận được 3 triệu đồng chính quyền hỗ trợ. Anh dùng luôn trả tiền thuê phòng mấy tháng nay. Dù đã được chủ nhà giảm đến 70% trong 3 tháng nghỉ dịch, nay có khoản trợ cấp anh mới đủ tiền trả số còn lại. Đây cũng là khoản trợ cấp duy nhất Bảo nhận được khi thất nghiệp, vì công việc trước đó là thời vụ, không có bảo hiểm.

Vợ chồng anh Nguyễn Văn Bảo và con gái đã về tới quê sau 13 giờ chạy xe máy. Ảnh nhân vật cung cấp

Hiện xưởng sản xuất đế giày nơi hai vợ chồng làm công nhân chưa có kế hoạch hoạt động trở lại. Chuyến về quê này anh đi với tâm thế về hẳn vì vợ gần sinh, con gái sắp vào lớp 1. Những món đồ không mang theo được, anh mang sang cho hàng xóm. Tha hương từ năm 18 tuổi, 13 năm nay, lần đầu tiên anh thấy bản thân không còn ràng buộc gì với thành phố.

Cũng giống Bảo, Trần Văn Dũng, 36 tuổi, quê Quảng Bình, vào Đồng Nai mưu sinh nay cạn tiền. Sợ dịch, nên dù tỉnh bắt đầu nới lỏng giãn cách, gia đình anh vẫn quyết định tha lôi nhau đi cả nghìn km về quê. Dũng chạy xe ôm gần chục năm nay, còn vợ làm công nhân may. Mỗi tháng hai người kiếm được chục triệu đồng, đủ cho cuộc sống tối thiểu. Nhìn hai đứa con mặc áo mưa đùa nhau cạnh mấy chiếc xe máy bám đầy bùn đất cùng chằng chịt túi xách, bao tải, anh chỉ thở dài.

Đoàn người về quê đi qua địa phận Thừa Thiên Huế hồi tháng 8. Ảnh: Võ Thạnh

Giàng A Páo, một người Mông 25 tuổi ở biên giới phía Bắc, cũng vừa quyết định cùng vợ Ly Thị Giống rời Bình Dương về quê. “Chị không hiểu được cái cảm giác một ngày vợ chồng ăn hai gói mì tôm thôi đâu. Không cảm thấy no gì hết. Nhưng mình vẫn phải cố ăn để sống”. Ký ức hơn 60 ngày chống chọi với dịch khiến Páo “chỉ muốn rơi nước mắt”.

Hai vợ chồng họ vào Bình Dương đầu tháng 5, thử tìm việc ở Bắc Ninh nhưng không ổn vì công ty điện tử chỉ nhận công nhân nữ theo thời vụ, chỉ Ly Thị Giống có việc. Vì muốn được cùng nhận vào làm nên cả hai lại dắt díu nhau về Lào Cai.

Advertisement

Páo kể, đi làm công nhân cũng chỉ vì dịch. Hai năm Covid-19 khiến đường mòn, lối mở sang biên giới làm thuê không còn, và cùng với nỗi lo nhiễm bệnh, Páo đành ở nhà. Bình Dương thực tế là lựa chọn cuối cùng, xa nhất mà anh nhìn thấy có thể kiếm ra tiền cho đứa con đi học và xây nhà. “Ở quê không đói, nhưng không có tiền”, Páo nói.

Nhưng chỉ mới kiếm được số tiền mà Páo nhẩm là “hai lần 20 triệu”, đủ mua một chiếc xe máy để đi làm, gửi tiền cho bố mẹ mua phân bón, ngô giống thì dịch bùng lên. Hồi Covid-19 mới bùng phát, vợ chồng Páo nấn ná thêm hai tuần để xem thế nào, cuối cùng, kéo dài cả 2-3 tháng.

Đoàn người rời TP HCM

Đoàn người rời TP HCM và các tỉnh phía Nam để về quê trong những ngày qua. Video: Nhóm phóng viên

Đêm 5/10, vợ chồng Páo và gần 300 người Mông quê Lào Cai, Sơn La đã có mặt ở chốt kiểm dịch trên cầu Trung Hà (Tam Nông, Phú Thọ) sau 3 ngày, 4 đêm chạy xe máy gần 2.000 km. Những người đàn ông mặt cháy nắng, mắt đỏ ngầu vì mưa, bụi, nằm vật ra vệ đường tranh thủ ngủ trước khi cảnh sát giao thông dẫn đi tiếp. Dưới ánh đèn cao áp, chiếc váy xoè hoa của những người vợ không nhìn rõ màu vì bụi đất bám chặt. Đoàn người mang về những gì có thể mang, móc quần áo, chiếc chổi đót quét đường lấy chỗ rải mảnh chiếu đơn ngả lưng.

Gia đình của Bảo, Dũng, hay Páo là một vài trong số hàng vạn lao động đã trở về nhà bằng đủ mọi cách, từ xe máy, xe đạp, thậm chí đi bộ, kể từ khi các tỉnh miền Nam bắt đầu nới lỏng giãn cách từ đầu tháng 10.

Theo tính toán của các địa phương, đến ngày 6/10, số lượng người về Đồng Tháp là 26.000 người, An Giang 40.000 người, Sóc Trăng là 50.000 người, Cà Mau gần 20.000 người, Kiên Giang đến ngày 10/10 đón 40.000 người. Nghệ An và Huế lần lượt đón 87.000 và 40.000 người lao động trên cả nước hồi hương… Với các tỉnh miền núi phía Bắc, thống kê ngày 5-9/10, Hà Giang có hơn 2.000 người về, Sơn La hơn 2.500 người, Lào Cai gần 600 người, Lai Châu hơn 300 người.

Advertisement

Trước đó, khoảng 1,3 triệu người lao động đã về quê tránh dịch tính từ tháng 7 đến 15/9 theo số liệu Tổng cục Thống kê công bố ngày 12/10.

Nhưng những con số này có thể vẫn chưa đầy đủ, nhất là với nhóm người lao động trong khu vực phi chính thức – nhóm nguy cơ bị đứng ngoài các cuộc thống kê chính thức.

TP HCM, qua các tính toán của những cơ quan thống kê, hiện có khoảng 10 triệu dân. Nhưng trong những ước tính gần đây của UBND TP HCM và Bộ Công an để lên phương án hỗ trợ vì Covid-19, tổng dân số TP HCM là 13 triệu người, tức có khoảng 3 triệu người là tạm trú.

Một báo cáo của Oxfam về lao động di cư cuối năm 2015 cũng chỉ ra, phần lớn người di cư lên thành phố là những lao động không có kỹ năng nghề nghiệp hoặc có kỹ năng ở mức thấp. Họ chỉ có việc làm giản đơn trong khu vực phi chính thức như lao động tự do trong các ngành xây dựng, dịch vụ. Còn lao động di cư trong khu vực chính thức thì cũng chủ yếu làm công nhân trong các nhà máy ở các khu công nghiệp như giày da, dệt may. Và đây cũng chính là những đối tượng chủ yếu rời thành phố về quê trong đợt vừa qua.

Các nghiên cứu của PGS. TS Nguyễn Đức Lộc, Viện Nghiên cứu Đời sống xã hội – Social Life (TP HCM) và cộng sự thực hiện với người lao động di cư làm việc các khu chế xuất, khu công nghiệp tại TP HCM và Bình Dương cũng phần nào phác hoạ được nhóm người này. Theo đó, lao động di cư thường khá trẻ, đa phần học hết cấp 2, cấp 3. Như tại TP HCM, độ tuổi trung bình là 26,4 tuổi, tại Bình Dương là 18-27.

Hơn một nửa công nhân tại TP HCM đến từ Đồng bằng sông Cửu Long (Vĩnh Long, Bến Tre, Tiền Giang, Đồng Tháp), một phần ba đến từ khu vực Bắc Trung Bộ và Duyên Hải miền Trung (Thanh Hoá, Quảng Ngãi, Bình Định, Bình Thuận, Nghệ An).

Advertisement

Tại Bình Dương cũng có sự tương đồng. Điều này hiện trùng khớp với kết quả Điều tra di cư mới nhất khi vùng xuất cư nhiều nhất là Bắc Trung Bộ và Duyên hải miền Trung (29,57%) và Đồng bằng Sông Cửu Long (44,8%).

Người dân đi xe máy rời thành phố về quê. Ảnh: Quỳnh Trần, Nguyễn Đông, Hồng Chiêu

Bà Đỗ Quỳnh Chi, Giám đốc Trung tâm Nghiên cứu quan hệ lao động cho biết, vừa rồi được xem là làn sóng hồi hương lần hai của người lao động trong Covid-19. Đợt một diễn ra vào tháng 7, ngay trước khi TP HCM và các tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long thực hiện giãn cách xã hội. Trong đó có nhiều lao động tự do thời vụ, đặc biệt là người miền Tây đã trở về quê khi nhà hàng, quán ăn phải đóng cửa.

Với làn sóng thứ hai bắt đầu từ 1/10, những người về phần đông là công nhân nhà máy, công xưởng. Qua hai lần khảo sát hơn 250 nhà máy và 300 công nhân trong lĩnh vực dệt may, da giày, bà Chi cho biết trên 60% người di cư muốn về quê hoặc đã về quê.

“Họ là nhóm lao động tương đối trẻ, dưới 40 tuổi, có áp lực tài chính hoặc gánh nặng về gia đình như có con nhỏ, hoặc độc thân nhưng có cha mẹ già ở quê. Họ sẽ ưu tiên về quê đợt này”, bà nhận xét. Những người này, theo bà đã kiệt quệ cả về tâm lý, sức khoẻ và kinh tế trong thời gian giãn cách.

Covid-19 đã biến các tỉnh miền Nam, nơi vốn được xem là thuận lợi cho việc mưu sinh, trở nên khắc nghiệt và tù túng, càng thôi thúc người lao động đang khó khăn muốn “về quê” hơn.

Khảo sát của Social Life trong tháng 6-7 tại Bình Dương, TP HCM với quy mô 457 người cho thấy khoảng 30% người bị mất việc hoặc nợ lương, chậm lương. Tổ chức này cũng dẫn lại một ước tính dựa trên số liệu của Tổng cục Thống kê từ năm 2017 cho thấy, trong điều kiện bình thường không có dịch bệnh, trung bình hộ nghèo chỉ tiết kiệm khoảng 7 triệu mỗi năm, chỉ “ăn nhắt hà tiện” được nhiều nhất trong 2-3 tháng.

Advertisement

Trong khi đó, khảo sát trực tuyến trên VnExpress thực hiện cùng Ban IV hồi tháng 8 với hơn 69.000 người lao động, đa phần đến từ khu vực phía Nam cho thấy, 62% người đã mất việc vì dịch bệnh. Nguồn tài chính tích luỹ không dư dả khiến 50% lao động mất việc chỉ đủ tiền trang trải cuộc sống trong 1 tháng. 37% và 8,6% người cho biết đủ tiền sống trong 3-6 tháng, chỉ 4,4% người dư tiền tích luỹ trên 6 tháng.

Páo là một trong số ấy. Páo kể, trong những ngày ở lại Bình Dương, vợ chồng có khăn gói vào công ty thực hiện “ba tại chỗ”. Tuy nhiên, thời gian cũng chỉ được gần chục ngày. Nhà máy có ca nhiễm, họ phải trở về phòng tự cách ly. Những căn phòng trọ vốn chỉ để “ngủ vài tiếng mỗi ngày” trở thành nơi ở 24/24. Không ai dám ra khỏi ngõ, ở đâu cũng chỉ thấy F0.

Vợ chồng Páo dừng chân, chia nhau bánh mỳ trên đường về quê. Ảnh: Gia Chính

Hơn hai tháng, họ nhận được 800.000 đồng mỗi người hỗ trợ từ nhà nước. Số tiền đủ để đóng trọ, tiền nước một tháng. Phòng trọ sát lề đường, thi thoảng Páo nhận được vài cân gạo, thùng mì từ nhà hảo tâm. “Họ cho gì mình ăn cái nấy, không đòi hỏi”, Páo nói.

Nhưng lúc này, tâm tư của vợ chồng chỉ thèm về nhà. Về quê dù không có tiền, không chết đói được. “Rau ăn rau, muối ăn muối, cả nhà không bệnh là hạnh phúc”, anh nói.

Dòng người đổ về quê đã khiến cho không ít doanh nghiệp lo ngại về tình trạng thiếu hụt lao động. Ông Trương Văn Cẩm, Phó chủ tịch Hiệp hội dệt may bày tỏ: “Có không ít người bỏ về quê là công nhân dệt may, da giày. Một lần nữa chuỗi cung ứng hai ngành này đứng trước nguy cơ đứt gãy”, ông nói.

Khảo sát một số nhà trọ ở tại Bình Dương, ông Nguyễn Duy Minh – Tổng Thư ký Hiệp hội Logistics Việt Nam (VLA) nhận thấy, số lao động đổ xô về quê, trước hết thường rơi vào nhóm nhân công của các doanh nghiệp, cơ sở sản xuất, dịch vụ mô nhỏ, lẻ.

“Những người làm cho nhà máy, khu công nghiệp lớn được bảo vệ bằng hợp đồng lao động nên phần đông vẫn ở lại”, ông nói. Theo đó, tại các doanh nghiệp có năng lực lãnh đạo tốt, họ đã chăm sóc cả công nhân tham gia “ba tại chỗ” và “công nhân tạm nghỉ ở nhà”. “Tuy nhiên, những nhà máy được tổ chức tốt như vậy theo tôi nghĩ không có nhiều”, ông nói.

Advertisement

Lĩnh vực dịch vụ cũng đang đứng trước bài toán thiếu lao động. Một chủ nhà hàng lớn tại TP HCM bày tỏ lo ngại khi cấu trúc lao động của hệ thống nhà hàng đang mất đi khi người lao động bỏ về quê.

“Nếu tìm vài người bưng bê, chạy bàn thì còn dễ, đâu cũng kiếm được, nhưng những người có tay nghề cao như đầu bếp, phụ bếp thì khó. Nhiều người giờ quyết định ở lại quê luôn không ra vì sợ dịch”, người này chia sẻ. Điều này khiến cho việc tái hoạt động của doanh nghiệp gặp rất nhiều khó khăn.

Ông Nhạc Phan Linh, Viện Công nhân Công đoàn (Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam) cho biết, khi tiếp xúc trực tiếp với những “lao động di cư” từ Nam ra Bắc vừa qua, nhiều người lao động tâm sự họ tự chủ động bỏ việc vì sợ bị lây bệnh khi cho rằng mô hình sản xuất “3 tại chỗ” áp lực lớn, nguy cơ nhiễm bệnh cao. Với Nhóm lao động có gia đình khi di cư về quê, họ cho biết không muốn trở lại miền Nam làm việc. Họ trở về quê tìm việc để ổn định cuộc sống, tiện chăm sóc gia đình, con cái.

Tuy nhiên, làn sóng hàng vạn người lao động nhập cư về quê lần này, theo giới phân tích, vẫn có những điểm tích cực.

Bà Đỗ Quỳnh Chi nhìn nhận đợt về quê này của người lao động là một cuộc nghỉ ngơi sau quãng thời gian họ quá mệt mỏi ở thành phố. Kết quả khảo sát của bà cũng cho thấy, 89% người lao động di cư và 96% người lao động địa phương muốn quay lại công việc và công ty cũ. Nếu không có sự hỗ trợ tích cực nào để trở lại, người lao động cho biết họ sẽ cần 3-5 tháng để hồi phục trước khi trở lại thành phố làm việc.

Ông Lộc cũng nhìn nhận việc cho người lao động về quê giống như xả van cho nồi áp suất đang căng. Ông đánh giá, những người lao động di cư có thể không phải tự phát mà đã tính toán, cân nhắc kỹ lưỡng khi đưa ra quyết định ở hay về. “Họ có những nhóm Zalo, Facebook để trao đổi thông tin với nhau”, ông nói. Nhiều nghiên cứu trước đó cũng chỉ ra, người di cư có tính cộng đồng, vùng miền rất lớn, họ cũng có xu hướng tụ tập, chọn nơi làm việc và sinh sống cùng với những người đồng hương.

Advertisement

“Ghi nhận của chúng tôi hồi tháng 6-7 cho thấy, hơn 90% người lao động di cư cho biết sẽ quay lại để làm việc, cho thấy mức độ gắn bó của họ với các thành phố rất cao”, ông chia sẻ. Theo ông, TP HCM, Bình Dương với người lao động đã trở thành “một chốn hai quê”.

Do vậy, việc các địa phương chủ động trong việc hỗ trợ người lao động di cư hồi hương có thể giúp họ phục hồi, có nhiều năng lượng hơn khi hoạt động sản xuất trở lại công suất ban đầu, đồng thời, cũng giảm tải áp lực cho thành phố trong sắp xếp lại các không gian cư trú, chính sách phúc lợi.

Người lao động tìm cách rời TP HCM hồi giữa tháng 8. Ảnh: Quỳnh Trần

“Đừng tạo cho người lao động một cú sốc, một dấu hằn sâu là đô thị khắc nghiệt, bệnh tật, không lối thoát. Nếu để họ tiếp tục bị tổn thương bởi dấu hằn này, họ mới cân nhắc về nơi mưu sinh”, ông nói.

Ông Nguyễn Duy Minh cũng cho rằng, bài toán lao động thực chất là câu chuyện lo xa của các doanh nghiệp. Bởi lẽ họ đang hoạt động dưới 50% công suất và cần thời gian để phục hồi dần. “Vấn đề lao động sẽ là của 3-6 tháng tới, còn giờ họ vẫn đang nắm giữ được lao động, đặc biệt là với các doanh nghiệp có khả năng quản trị tốt”, ông nói.

Anh Dũng hay Páo đến giờ vẫn bảo, về quê chỉ là tạm, gia đình họ sẽ trở lại khi dịch được kiểm soát tốt trên cả nước, hoặc là “sau Tết”.

“Sau Tết” trở thành cái mốc đánh dấu dự tính của nhiều lao động hồi hương. So với đám nương trồng được một vụ lúa, một mùa ngô, hay đi sang bên kia biên giới “là sai”, Páo vẫn thích công việc kiếm ra tiền ở xưởng gỗ Bình Dương.

Advertisement

“Qua Tết nếu hết dịch có khi lại vào. Mình cũng không thể nói trước sẽ không quay lại nơi có thể kiếm được tiền”, Páo nói về một tương lai không chắc chắn.

Còn Ly Thị Giống, vợ Páo, chắc chắn sẽ đi cùng chồng.

Hồng Chiêu – Phương Ánh – Lê Tuyết
Đồ họa: Tiến Thành

.

Advertisement
Tiếp tục đọc
Bấm để bình luận

Leave a Reply

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Kinh doanh

GPIF đổ lỗi cho những điểm yếu của thị trường trái phiếu Trung Quốc về động thái chỉ số

Được phát hành

on

Qua

Quỹ đầu tư hưu trí của Chính phủ trị giá 193,3 tỷ Yên (1,7 tỷ USD) của Nhật Bản đã đổ lỗi cho các tùy chọn giao dịch kỳ hạn và thanh khoản kém, đồng thời thiếu sự dàn xếp quốc tế cho quyết định loại trừ trái phiếu chủ quyền bằng đồng Nhân dân tệ của Trung Quốc khỏi danh mục đầu tư của mình vào tháng trước.

GPIF đã buộc phải đưa ra quyết định sau khi FTSE Russell thông báo vào tháng 3 rằng họ sẽ bắt đầu chia dần nợ của Trung Quốc vào Chỉ số Trái phiếu Chính phủ Thế giới hàng đầu của mình.

Quá trình bao gồm dần dần, bắt đầu vào ngày 29 tháng 10, sẽ kéo dài trong khoảng thời gian ba năm trước khi trái phiếu chính phủ Trung Quốc chiếm tổng cộng 5,25% chỉ số, được theo dõi bởi tài sản lên tới 3 tỷ đô la.

GPIF là một trong những người sử dụng lớn nhất của WGBI và các nhà đầu tư Nhật Bản được cho là đại diện cho 80% số tiền được gắn vào chỉ số này.

Advertisement

Bài báo này đã được xuất bản trước đây bởi Ignites Châu Á, một chức danh thuộc sở hữu của FT Group.

GPIF cho biết: “Về tính thanh khoản, chúng tôi đưa ra quyết định dựa trên quy mô đầu tư của chúng tôi, thường là lớn hơn nhiều so với các nhà đầu tư khác.

Các tính toán dựa trên báo cáo tài khóa 2020 của quỹ hưu trí cho thấy khoảng 24,2 tỷ Yên, hay 67,2% các khoản đầu tư vào trái phiếu nước ngoài thụ động của quỹ hưu trí, được chuẩn hóa cho WGBI và WGBI-O, một phiên bản của WGBI cũng không bao gồm trái phiếu chính phủ khu vực đồng euro. .

Advertisement

Nếu nó được tiếp tục đầu tư, điều đó có nghĩa là một khi FTSE Russell hoàn thành quy trình bao gồm trái phiếu chính phủ Trung Quốc, mức độ rủi ro của GPIF đối với các khoản nợ này sẽ lên tới 1,27 tỷ Yên, tương đương 11,2 tỷ USD.

Việc thiếu giao dịch kỳ hạn cũng là một vấn đề. Trong quá trình tái cân bằng danh mục đầu tư, sẽ tốt hơn cho các nhà đầu tư nước ngoài có thể theo dõi WGBI và thực hiện các giao dịch với tác động thị trường tối thiểu bằng cách sử dụng hợp đồng tương lai, GPIF cho biết.

Quỹ hưu trí cho biết: “Hiện tại không có quốc gia nào khác chiếm hơn 5% chỉ số WGBI, trong đó giao dịch hợp đồng tương lai của các nhà đầu tư nước ngoài bị cấm,” quỹ hưu trí cho biết.

Lý do thứ ba được GPIF trích dẫn là hệ thống thanh toán khác nhau giữa trái phiếu quốc tế và trái phiếu chính phủ Trung Quốc.

GPIF muốn có thể giải quyết thông qua các hệ thống định cư quốc tế như Euroclear và Clearstream ngoài các hệ thống định cư được sử dụng ở các quốc gia riêng lẻ, GPIF cho biết.

Advertisement

“Trong số 22 quốc gia được đưa vào chỉ số WGBI, không có quốc gia nào khác không sử dụng hệ thống thanh toán quốc tế như vậy,” quỹ hưu trí cho biết.

Hiện tại, các nhà đầu tư nước ngoài phải thanh toán các giao dịch trái phiếu Trung Quốc của họ thông qua một trong ba kênh – Đơn vị Thị trường Tiền tệ Trung ương của Cơ quan Tiền tệ Hồng Kông, Cơ quan Thanh toán bù trừ Thượng Hải hoặc Công ty Lưu ký & Thanh toán Trung ương Trung Quốc.

Bất chấp những khó khăn thực tế, một số người tham gia thị trường do Ignites Asia liên hệ cho biết cũng có những yếu tố chính trị tác động đến quyết định của GPIF.

GPIF từ chối bình luận về việc liệu mối quan hệ chính trị giữa Nhật Bản và Trung Quốc có liên quan gì đến quyết định này hay không. Nó cũng phủ nhận mối liên hệ giữa quyết định của mình và cuộc khủng hoảng thanh khoản đang diễn ra trong lĩnh vực bất động sản Trung Quốc, được kích hoạt bởi cuộc khủng hoảng tiền mặt của China Evergrande Group.

“Hội đồng quản trị đã đưa ra định hướng trong cuộc thảo luận vào tháng 7 [ . . .] trước khi vấn đề Evergrande nổi lên, ”GPIF cho biết, đồng thời cho biết thêm rằng quyết định được đưa ra vì“ lợi ích duy nhất của những người nhận lương hưu ”.

Advertisement

Sự khác biệt giữa FTSE Russell và GPIF, một khách hàng quan trọng của nhà cung cấp chỉ số, đặt ra câu hỏi về lý do tại sao FTSE Russell quyết định tiếp tục đưa vào ngay cả khi quỹ hưu trí bày tỏ lo ngại.

GPIF cho biết họ không có tư cách bình luận về quá trình ra quyết định của FTSE Russell. FTSE Russell từ chối bình luận.

Hai chỉ số trái phiếu toàn cầu khác – Chỉ số Tổng hợp Toàn cầu Bloomberg Barclays và Chỉ số Trái phiếu Chính phủ Thị trường Mới nổi JPMorgan – bắt đầu bao gồm trái phiếu chính phủ Trung Quốc lần lượt vào tháng 4 năm 2019 và tháng 2 năm 2020. Trong cả hai trường hợp, truyền thông nhà nước Trung Quốc đã lên tiếng chỉ trích FTSE Russell vì đã không làm như vậy.

Trong cuộc họp của ủy ban điều hành GPIF vào tháng 7, một thành viên ủy ban đã hỏi về chi phí yêu cầu FTSE Russell cung cấp phiên bản tùy chỉnh của WGBI không bao gồm trái phiếu chính phủ Trung Quốc, vài phút sau cuộc họp.

Bộ phận điều hành xác nhận rằng FTSE Russell sẽ cung cấp phiên bản trái phiếu chính phủ cũ của chính phủ Trung Quốc của WGBI như một phần của bộ dữ liệu tiêu chuẩn của họ, bất kể quyết định của GPIF. GPIF sẽ sử dụng biến thể trái phiếu chính phủ cũ của Trung Quốc.

Advertisement

Vì các tổ chức tài chính Nhật Bản có xu hướng di chuyển song song với GPIF, quyết định của nó có nghĩa là các khoản lương hưu công và các nhà đầu tư tổ chức khác của Nhật Bản khó có thể nhận các khoản nợ của chính phủ Trung Quốc với tốc độ nhanh.

Vào cuối tháng 9, các quỹ đại chúng ở Nhật Bản đã nắm giữ 6,9 tỷ Yên trái phiếu bằng đồng nhân dân tệ, 0,08% tổng số trái phiếu ngoại tệ nắm giữ của họ, theo dữ liệu mới nhất từ ​​Hiệp hội Ủy thác Đầu tư Nhật Bản. Con số đó so với khoản đầu tư 4,04 tỷ Yên vào trái phiếu bằng đô la Mỹ, 1,67 tỷ Yên vào trái phiếu bằng đồng euro và 868,6 tỷ Yên vào trái phiếu bằng đô la Úc.

* Ignites Asia là một dịch vụ tin tức được xuất bản bởi Chuyên gia FT dành cho các chuyên gia làm việc trong ngành quản lý tài sản. Nó bao gồm mọi thứ, từ việc ra mắt sản phẩm mới đến các quy định và xu hướng của ngành. Thử nghiệm và đăng ký có sẵn tại ignitesasia.com.

Bấm vào đây để truy cập Trung tâm ETF

Advertisement

Tiếp tục đọc

Kinh doanh

“Vua địa đạo” Đèo Cả tăng vốn gấp đôi

Được phát hành

on

Qua

Đại hội đồng cổ đông của CTCP Đầu tư Hạ tầng Giao thông Đèo Cả (HHV) đã quyết định tăng vốn đăng ký vào năm 2022 lên 5.347 tỷ đồng, tức gấp đôi hiện tại.

Phương án tăng vốn dự kiến ​​được thực hiện thông qua việc phát hành 267 triệu cổ phiếu ưu đãi cho cổ đông hiện hữu, với tổng giá trị hơn 2.673 tỷ đồng.

Ban giám đốc công ty vẫn chưa xác định giá phát hành, nhưng dự kiến ​​sẽ không thấp hơn mệnh giá. Giá giao dịch HHV trên sàn chứng khoán nằm trong khoảng 20.000-21.000 đồng.

Theo ông Hồ Minh Hoàng, Chủ tịch Hội đồng quản trị HHV, HHV có kế hoạch tăng vốn đầu tư vào các dự án sắp tới như đường cao tốc Cam Lâm – Vĩnh Hảo, đường cao tốc Trung Lương – Mỹ Thuận, đường Đồng Đăng – Trà Linh. Dự án bất động sản. Tổng vốn đầu tư của các dự án này gần 400 tỷ đồng. Về huy động vốn nhà đầu tư, HHV đã thí điểm phát hành trái phiếu doanh nghiệp, điều này sẽ giảm sự phụ thuộc vào nguồn vốn vay từ các tổ chức tín dụng hiện có.

Advertisement

HHV là nhà đầu tư các dự án hạ tầng đường bộ lớn và trọng điểm trên cả nước như hầm Đèo Cả, hầm Cổ Mã, hầm Cù Mông, hầm Hải Vân, hầm Phước Tượng-Phú Gia, cao tốc Bắc Giang-Lạng Sơn, chỉnh trang đoạn 1 của Quốc lộ đi qua tỉnh Khánh Hòa … Các dự án này có đặc điểm tổng mức đầu tư lớn (từ vài nghìn đến hàng chục nghìn đồng). Trong đó, vốn chủ sở hữu chỉ chiếm khoảng 20% ​​tổng vốn đầu tư, còn lại là nguồn vốn huy động khác, bao gồm cả vốn vay.

Ông Hồ Minh Hoàng khẳng định, mặc dù nguồn vốn đầu tư của dự án rất lớn nhưng nguồn vốn vay của doanh nghiệp rất minh bạch, không có nợ quá hạn đối với tổ chức tín dụng. Vốn chủ sở hữu thường chiếm 30% dư nợ, chứng tỏ HHV có khả năng tài chính tốt.

Đại hội đồng cổ đông cũng thông qua doanh thu hợp nhất 1.285 tỷ đồng và lợi nhuận năm 2021 là 216 tỷ đồng. Kết thúc quý III, doanh thu hoạt động kinh doanh của công ty đạt 1.245 tỷ đồng (hoàn thành 96%), lợi nhuận sau thuế vượt 218 tỷ đồng, vượt kế hoạch năm.

HHV đã nâng kế hoạch doanh thu năm nay lên 200 tỷ đồng (tăng 65% so với kế hoạch ban đầu), kế hoạch lợi nhuận sau thuế được nâng lên 283 tỷ đồng (tăng 76%).

Được mệnh danh là “vua đường hầm”, 10 năm qua, Công ty TNHH Đầu tư Hạ tầng Giao thông Deoka đã tham gia xây dựng hơn 22 km hầm đường bộ, 275 km đường bộ và quốc lộ, 6 cây cầu. Và quản lý 7 trạm thu phí trên cả nước.

Advertisement

.

Tiếp tục đọc

Kinh doanh

Các hàng hậu Brexit gửi tâm trạng bồn chồn qua khu vực tài chính Vương quốc Anh

Được phát hành

on

Qua

Chào buổi sáng và chào mừng đến với Europe Express.

Người Pháp-Anh hàng câu cá có thể phần nào bình tĩnh lại, với Bộ trưởng Brexit của Vương quốc Anh David Frost ở Paris hôm nay để nói chuyện với các quan chức ở đó trước khi đến Brussels cho một vòng đàm phán mới về giao thức Bắc Ireland. Chúng tôi sẽ đi sâu vào cuộc họp và những gì được mong đợi.

Nhưng trước tiên, chúng tôi sẽ mang đến cho bạn quan điểm của quan chức cấp cao của Thành phố Luân Đôn phụ trách các dịch vụ tài chính và bà lo ngại rằng mối quan hệ đang bị xói mòn có thể có tác động tiêu cực đến các quyết định đang chờ xử lý của Ủy ban châu Âu về việc cấp cho các tổ chức tài chính của Anh cái gọi là “sự tương đương” cho phép họ hoạt động trên lục địa này.

Và với cuộc bầu cử ở Pháp đang diễn ra nhanh chóng, chúng ta sẽ khám phá lý do tại sao chính phủ lại tấn công ngoại giao chống lại một chiến dịch truyền thông xã hội nhắm vào ngôn từ kích động thù địch mô tả phụ nữ đội khăn trùm đầu.

Advertisement

Bài viết này là phiên bản tại chỗ của bản tin Europe Express của chúng tôi. Đăng ký tại đây để nhận bản tin được gửi thẳng đến hộp thư đến của bạn vào mỗi buổi sáng các ngày trong tuần

Lo lắng về tài chính

Trong số nhiều ngành đang lo lắng khi quan hệ EU-Vương quốc Anh xấu đi nhanh chóng là dịch vụ tài chính, Sam Fleming viết ở Brussels.

Tài chính đã gặt hái được một thu hoạch ít ỏi nổi tiếng từ Hiệp định Thương mại và Hợp tác được tạo ra vào cuối năm ngoái, giành được một chương thoáng qua trong thỏa thuận thương mại nhưng không gì so sánh được với quyền tiếp cận thị trường đơn lẻ được đảm bảo mà các công ty dịch vụ tài chính của Anh từng được hưởng.

Advertisement

Điều trớ trêu của các cuộc đàm phán dẫn đến thỏa thuận vào tháng 12 năm 2020 không nằm ở Thành phố London: hai bên dành nhiều thời gian hơn để mặc cả nghề cá hơn là tài chính, mặc dù chỉ có khoảng 12.000 ngư dân ở Anh vào năm 2019 và khu vực này chiếm một phần nhỏ nhất trong sản lượng kinh tế của đất nước.

Kể từ đó, sự thiếu hụt của việc cung cấp các dịch vụ tài chính chỉ được nhấn mạnh thêm khi EU từ chối đưa ra các quyết định “tương đương” hoặc tiếp cận thị trường cho các phân khúc chính của khu vực Vương quốc Anh.

Mối quan hệ rộng lớn hơn giữa EU và Vương quốc Anh đang trên đà trở nên tồi tệ hơn đáng kể.

Lord David Frost, Bộ trưởng Brexit của Vương quốc Anh, đã công khai chuẩn bị cơ sở để kích hoạt Điều 16 của Nghị định thư về thỏa thuận rút tiền của Vương quốc Anh, trong nỗ lực đình chỉ một phần lớn các thỏa thuận thương mại giữa Vương quốc Anh và Bắc Ireland.

Các nước thành viên EU đang chuẩn bị một đòn trả đũa cứng rắn nếu Anh đi theo con đường đó, làm dấy lên lo ngại về sự gián đoạn lớn đối với quan hệ kinh tế giữa hai bên.

Advertisement

Các bộ phận khác của nền kinh tế Vương quốc Anh và EU cũng có thể bị ảnh hưởng nặng nề hơn nhiều so với các dịch vụ tài chính trong một kịch bản như vậy, do các bộ phận dịch vụ tài chính của TCA đã mỏng như thế nào.

Chủ tịch ủy ban chính sách và nguồn lực của Tổng công ty Thành phố Luân Đôn, Catherine McGuinness © AFP / Getty Images

Nhưng Catherine McGuinness, người đứng đầu ủy ban chính sách và nguồn lực của Tổng công ty Thành phố Luân Đôn, nơi giám sát khu tài chính, nói với Europe Express trong chuyến thăm Brussels vào tuần trước rằng cô ấy lo lắng trước những gì mình nhìn thấy.

Bà nói: “Nó khiến chúng tôi lo ngại rằng nhiệt độ chính trị đang tăng lên, bởi vì chúng tôi phải tạo dựng một mối quan hệ mới, tích cực với các nước láng giềng và đối tác thương mại thân thiết nhất của mình”.

Ví dụ, EU và Vương quốc Anh có thể tham gia vào một cuộc đối thoại quy định gần nhất có thể với điều kiện các lĩnh vực tài chính của họ được tích hợp sâu rộng đến mức nào, nhưng thay vào đó, một biên bản ghi nhớ đã lên kế hoạch về hợp tác quy định vẫn chưa được ký kết – một thiệt hại được thừa nhận của các mối quan hệ ngày càng căng thẳng hơn bao giờ hết. giữa hai bên. Viễn cảnh về việc MoU được ký kết dường như còn xa vời hơn bao giờ hết.

Câu hỏi cấp bách nhất mà các dịch vụ tài chính phải đối mặt là liệu Ủy ban châu Âu có gia hạn giấy phép cho phép các ngân hàng châu Âu thực hiện các giao dịch trị giá hàng tỷ USD tại London cho đến giữa năm sau hay không. Ở đây ít nhất các chủ ngân hàng lạc quan hơn.

Advertisement

Mairead McGuinness, ủy viên dịch vụ tài chính của EU, đã nói với FT vào tháng trước rằng ủy ban sẽ tránh sự bất ổn của thị trường hoặc bất kỳ “bờ vực” nào, theo cách nói gợi ý cho nhiều người trong ngành rằng một sự gia hạn có thể sắp diễn ra.

McGuinness khẳng định trong cuộc phỏng vấn đó rằng khối không tìm cách lôi kéo các dịch vụ tài chính vào cuộc tranh chấp rộng lớn hơn về Bắc Ireland và thỏa thuận rút tiền của Vương quốc Anh, nói rằng Brussels không sử dụng các dịch vụ tài chính “như một phản ứng”.

“Nhưng sau đó,” ủy viên nói thêm, “chúng tôi không biết chính xác Vương quốc Anh sẽ làm gì tiếp theo.”

Chart du jour: Các nhà tài trợ khí hậu

Bạn đang xem ảnh chụp nhanh của một đồ họa tương tác. Điều này rất có thể do ở chế độ ngoại tuyến hoặc JavaScript bị tắt trong trình duyệt của bạn.

Advertisement

Vào năm 2009, các quốc gia giàu có hứa rằng họ sẽ gửi ít nhất 100 tỷ đô la mỗi năm tài chính khí hậu cho các quốc gia nghèo hơn vào năm 2020. Nhưng tuần trước, trước thềm COP26, các nước tài trợ thừa nhận rằng họ đã bỏ lỡ mục tiêu đó vào năm 2020. Giờ đây, họ hy vọng sẽ đạt được mục tiêu đó. vào năm 2022 hoặc 2023, chậm hơn nhiều năm so với kế hoạch. (Thêm ở đây)

Cá biết nói

Đôi mắt của nhiều ngư dân Pháp sẽ hướng về nội địa Paris hôm nay khi các bộ trưởng gặp nhau lần đầu tiên để giải quyết tranh chấp đánh bắt cá Anh-Pháp, viết Andy Bounds ở Brussels. (Clément Beaune, Bộ trưởng phụ trách các vấn đề châu Âu của Pháp, đang tiếp đón Lord David Frost, bộ trưởng Brexit của Vương quốc Anh.)

Advertisement

Trong khi đó, một tàu đánh cá của Scotland bị hiến binh Pháp bắt giữ vào tuần trước vì nghi ngờ đánh bắt bất hợp pháp và đưa đến Le Havre đã được một thẩm phán trả tự do vào ngày hôm qua. Paris cho biết tàu hút sò không có giấy phép. Tòa án phán quyết rằng thuyền có thể rời bến và không phải đặt cọc.

Việc bắt giữ con tàu là một phần trong hành động trả đũa của Pháp đối với những gì họ tin rằng Anh đã từ chối một cách không công bằng các tàu thuyền của Pháp tiếp cận vùng biển của mình theo thỏa thuận thương mại Brexit. Hiệp định Thương mại và Hợp tác cho biết các ngư dân Pháp phải chứng minh họ đã đánh bắt ở vùng biển đó trước hoặc trong năm 2016, khi cuộc trưng cầu Brexit diễn ra.

Pháp đe dọa tăng cường kiểm tra hàng hóa của Anh và lệnh cấm tàu ​​thuyền của nước này cập cảng hải sản của Pháp vào tuần trước, chỉ đình chỉ hành động sau khi các cuộc đàm phán bắt đầu.

Ủy ban Châu Âu đóng vai trò trung gian, đã đóng vai trò sàng lọc đơn xin cấp giấy phép của những người bỏ qua. Tuần trước, họ đã thuyết phục Paris từ bỏ 17 trong số 46 đơn đăng ký để đánh bắt cá ở vùng biển cách bờ biển Vương quốc Anh từ 6 đến 12 hải lý.

Beaune, người đứng đầu cuộc phụ trách vào tuần trước, kể từ đó đã giảm bớt lời hùng biện của mình nhưng cho biết Vương quốc Anh và Jersey đã từ chối gần một nửa số thuyền nộp đơn.

Advertisement

London cho biết họ đã cấp giấy phép cho gần 1.700 tàu EU, 98% tổng số đơn đăng ký, kể từ ngày 31 tháng 12.

Một điều mà nó sẽ không làm, nó nói, là thay đổi các yêu cầu cần thiết để có được giấy phép. Người phát ngôn của chính phủ Vương quốc Anh cho biết: “Chúng tôi vẫn tự tin rằng chúng tôi đang thực thi các quy tắc như đã đề ra. “Chúng tôi đã thực hiện một số bước để hỗ trợ đội tàu đánh cá Pháp cung cấp bằng chứng cần thiết”.

Các nhà ngoại giao của Vương quốc Anh cho biết họ thậm chí đã mua dữ liệu thương mại để cố gắng xác thực tuyên bố của các tàu mà họ đang ở trong vùng biển của Vương quốc Anh.

Mười bốn chiếc thuyền vẫn đang tìm kiếm giấy phép cho khu vực dài 6 đến 12 dặm, sau khi 17 chiếc đã rút lại vì thiếu bằng chứng.

Các cuộc đàm phán càng kéo dài càng khiến vấn đề nhức nhối hơn, với hy vọng rằng căng thẳng sẽ giảm bớt.

Advertisement

Lưỡng đảng hủy bỏ văn hóa

Những hoang mang về đạo đức về “văn hóa hủy bỏ” thường nhắm vào các nhà hoạt động công bằng xã hội cánh tả và được khuấy động bởi những người theo chủ nghĩa dân túy cứng rắn ở châu Âu. Tuy nhiên, ở một số khu vực của EU, văn hóa hủy bỏ là một hoạt động lưỡng đảng hơn, Mehreen Khan viết ở Brussels.

Tiếng nói từ cả phe cực hữu và cánh tả của EU đã vui mừng hôm qua khi Hội đồng châu Âu có trụ sở tại Strasbourg xóa một video trên mạng xã hội về chiến dịch chống lại lời nói căm thù sau cuộc chính biến ở Pháp.

Đoạn video dài 27 giây cho thấy những người phụ nữ trùm khăn kín đầu và không có khẩu hiệu bao gồm “vẻ đẹp là sự đa dạng cũng như tự do trong khăn trùm đầu”.

Sự đại diện của chiếc khăn trùm đầu đã gây ra sự phẫn nộ trên mạng từ những người cực hữu, cánh tả và những người theo chủ nghĩa tự do của Pháp về việc quảng cáo khăn trùm đầu. Hôm thứ Ba, Bộ trưởng Chính phủ Pháp Sarah El Haïry nói với kênh truyền hình LCI rằng chính phủ đã sử dụng “các kênh ngoại giao” của mình để yêu cầu gỡ video xuống.

Advertisement

“Đó là một chiến dịch khiến tôi vô cùng kinh ngạc. Chúng tôi muốn thu hồi hoàn toàn và không phổ biến chiến dịch này trên trang web cũng như trên mạng xã hội, ”El Haïry nói với đài phát thanh Pháp hôm qua.

Các Hội đồng Châu Âu (không nên nhầm lẫn với hội đồng bộ trưởng của EU hoặc Hội đồng châu Âu bao gồm các nguyên thủ quốc gia và chính phủ của khối) tự gọi mình là tổ chức nhân quyền hàng đầu của châu Âu với các thành viên bao gồm EU và 20 quốc gia khác. Hôm qua, cơ quan cho biết họ đã xóa video “trong khi chúng tôi phản ánh về một bản trình bày tốt hơn về dự án này”.

Hội đồng châu Âu cho biết: “Các tweet phản ánh các tuyên bố của những người tham gia cá nhân tại một trong các hội thảo của dự án và không đại diện cho quan điểm của Hội đồng châu Âu hoặc tổng thư ký của nó.

Khi được hỏi trực tiếp về bình luận của bộ trưởng Pháp, tổ chức này từ chối bình luận.

Sự giận dữ đối với sự đại diện của chiếc khăn trùm đầu phù hợp với một mô hình khiếu nại rộng rãi hơn của chính phủ Pháp. Đầu năm nay, Bộ trưởng Nội vụ Gérald Darmanin đã không thành công khi yêu cầu Ủy ban châu Âu loại bỏ tài trợ từ một tổ chức từ thiện về quyền phụ nữ ở Grenoble – một số người trong số họ đội khăn trùm đầu – vì “quảng bá” luật sharia. En Marche cầm quyền của Emmanuel Macron cũng cấm một phụ nữ tham gia tranh cử vào đảng vào tháng 5 bởi vì cô ấy đã đội khăn trùm đầu.

Advertisement

Esther Major từ tổ chức nhân quyền Amnesty cho biết: “Phụ nữ có quyền tự do ngôn luận và tôn giáo, bao gồm quyền chọn những gì họ muốn mặc bao gồm cả quyền chọn đeo khăn trùm đầu”, Esther Major từ tổ chức nhân quyền Amnesty cho biết.

“Những tranh cãi xung quanh chiến dịch này, nhằm mục đích chống lại sự kỳ thị và lời nói căm thù mà một số phụ nữ phải chịu đựng, có lẽ cho thấy những chiến dịch như vậy cần thiết đến mức nào.”

Xem gì hôm nay

  1. COP26 tiếp tục ở Glasgow

  2. Bộ trưởng Brexit của Vương quốc Anh David Frost gặp Bộ trưởng Châu Âu của Pháp Clément Beaune

Đáng chú ý, có thể báo giá

  • Hàng hậu vệ của Ba Lan: Warsaw đang có kế hoạch đại tu triệt để hơn nữa Tòa án tối cao và các bộ phận khác trong hệ thống tư pháp của mình sau khi bị tòa án cấp cao nhất của EU tuyên bố và yêu cầu trả 1 triệu euro mỗi ngày nếu không tuân thủ lệnh của mình.

  • Các hạn chế của Benelux: Chính phủ Hà Lan đã giới thiệu lại việc đeo khẩu trang ở nơi công cộng và chứng nhận vắc-xin, như một phần trong nỗ lực hạn chế tốc độ lây nhiễm mới nhanh nhất kể từ tháng Bảy. Động thái này diễn ra sau khi các biện pháp mới được áp dụng ở Bỉ.

  • Trở lại màu đen: Lufthansa đã vượt quá kỳ vọng vào ngày hôm qua và công bố lợi nhuận hàng quý lần đầu tiên kể từ đại dịch, vì du lịch sau đại dịch đã tăng trở lại. Trong quý trước, hãng hàng không đã lỗ hơn 950 triệu euro.

Diễn đàn Công nghệ & Chính trị 2021

Tham gia với chúng tôi hợp tác với ETNO cho Diễn đàn Công nghệ & Chính trị của chúng tôi vào ngày 29 tháng 11 khi các CEO trong ngành, các nhà hoạch định chính sách và các nhà đầu tư sẽ tập hợp để tranh luận về vở kịch công nghệ xuyên Đại Tây Dương mới, thách thức đầu tư cơ sở hạ tầng, động lực thống trị thị trường kỹ thuật số, công nghệ cho sự bền vững và vai trò của dịch vụ đám mây và dữ liệu. Đăng ký miễn phí cho thẻ kỹ thuật số của bạn ngày hôm nay.

Bản tin được đề xuất cho bạn

Advertisement

Anh sau Brexit – Luôn cập nhật những phát triển mới nhất khi nền kinh tế Vương quốc Anh thích nghi với cuộc sống bên ngoài EU. Đăng ký ở đây

Tiền đạo đức – Bản tin không thể bỏ qua của chúng tôi về kinh doanh có trách nhiệm với xã hội, tài chính bền vững và hơn thế nữa. Đăng ký ở đây

Bạn có thích Europe Express? Đăng ký tại đây để nó được gửi thẳng đến hộp thư đến của bạn vào mỗi ngày làm việc lúc 7 giờ sáng theo giờ CET. Hãy cho chúng tôi biết suy nghĩ của bạn, chúng tôi muốn nghe ý kiến ​​của bạn: [email protected].

Nhóm Europe Express ngày nay: [email protected], [email protected], [email protected], [email protected]. Theo dõi chúng tối trên Twitter: @ Sam1Fleming, @AndyBounds, @MehreenKhn, @valinapop.

Advertisement

Tiếp tục đọc

Xu hướng