Gia Ngọc mơ hồ về tương lai khi ra trường vào đúng mùa nổi tiếng, nhưng hóa ra hoàn cảnh đó đã giúp cô có cơ hội mở trường mẫu giáo mơ ước ở Houston.
Hồ Gia Ngọc, 29 tuổi, cùng gia đình sang Mỹ định cư vào năm 2016. Tốt nghiệp Đại học Sân khấu Điện ảnh TP.HCM và Luật TP.HCM, anh đã đóng phim truyền hình được hai năm và tham gia nhiều game show tại Việt Nam. Việt Nam. Nhưng khi sang Mỹ, Ngọc không biết phải làm thế nào.
Khi mới đến, cô ấy không thể giao tiếp. Xác định tiếng Anh là chìa khóa để tồn tại, Ngọc theo học tại một trường cao đẳng cộng đồng với mục tiêu học ngôn ngữ và tìm kiếm một chuyên ngành. Sau khi tốt nghiệp, cô theo học chuyên ngành phát triển con người và nghiên cứu gia đình tại Đại học Houston, Texas.
Sau khi tốt nghiệp ra trường vào tháng 5 năm 2020, Yuyu rơi vào tình trạng bế tắc khi dịch bệnh đang áp lực.
Khi còn là sinh viên, Ngọc thích các khóa học về chăm sóc em bé và dinh dưỡng. Cô cũng đã thực hiện nhiều công việc thực tập tại các trường mẫu giáo công lập và tư thục ở Houston. Thấy trường tư thục gần nhà cần người, Ngọc tìm cách xin việc và được nhận.
Vào thời điểm đó, một số trường tư thục vẫn mở, nhưng giáo viên không đủ. Các bậc cha mẹ có nhu cầu cao về dịch vụ giữ trẻ, và đại dịch đã khiến việc tìm kiếm các trung tâm giữ trẻ trở nên khó khăn. Theo một cuộc điều tra dân số do tổ chức Third Way thực hiện, 110.000 công nhân ở Houston đã phải nghỉ việc để chăm sóc con cái, con số này nhiều hơn hầu hết các thành phố khác ở Mỹ.
Sau khi làm việc được vài tháng, cô được giới thiệu về kế hoạch khởi nghiệp của liên minh nhằm mở một trường mẫu giáo miễn phí, ban đầu chỉ phục vụ những người tị nạn. Tổ chức này cung cấp các khóa học dạy cách điều hành doanh nghiệp, các giai đoạn phát triển của trẻ em trước 5 tuổi, đồng thời giúp đạt được các chứng chỉ và tài liệu cần thiết để bắt đầu đi học. Kể từ khi bắt đầu chương trình, Houston đã thành lập 70 cơ sở giữ trẻ. Các thành viên có thể vay tiền từ ngân sách, không tính lãi suất, và nhận tiền ba tháng trước khi bắt đầu nhập học.
Ngọc đăng ký dù phải tranh thủ tối đa và chỉ ngủ vài tiếng mỗi ngày. “Thời gian đó, tôi không có cuối tuần và không ai để ý đến việc giảm cân. Nhưng vì thích những nơi có người Việt cho con đi học nên tôi dành toàn tâm toàn ý cho nó”, cô giáo 9X nhớ lại.
Ngôi trường trong tầm nhìn của Ngọc là trường song ngữ dành cho học sinh Việt Nam và trẻ em không phải là người nói tiếng Anh bản ngữ, giúp các em thích nghi với môi trường học ở Mỹ. Trường nhận học sinh từ 6 tuần tuổi đến 12 tuổi. Đối với các em lớn hơn, giáo viên sẽ giúp làm bài tập và kèm cặp.
Dựa trên kiến thức chuyên môn được đào tạo bài bản và kinh nghiệm làm việc thực tế, Ngọc tự viết các chương trình hàng ngày, hàng tuần, hàng tháng. Cô cũng chuẩn bị sách bài tập cho trẻ em từ 3 tuổi trở lên để nâng cao kỹ năng, tư duy logic và đọc và viết.
Tại nơi làm việc, Ngọc thường tự tay hoàn thành các thủ tục mở trường, tự tay đóng bàn ghế, tủ đựng đồ và mua tài liệu giảng dạy. Sau khi làm việc tại một trường mẫu giáo tư thục được một năm, cô đã nghỉ việc và mở Học viện Công viên Khủng long “Brain” vào tháng 2, mở cửa từ 7:30 sáng đến 6:30 chiều.
Lúc đầu, trường chỉ có 6 học sinh, một cô giáo tên Ngọc kiêm một đầu bếp và dọn dẹp. Vài tháng sau, có tin từ các bậc phụ huynh trong cộng đồng người Việt ở Houston và họ đổ xô đi tiễn con, khiến Ngọc phải thuê thêm hai giáo viên.
Ngọc thẳng thắn cho biết, cô muốn xây dựng mô hình giáo dục chất lượng cao như trường học hàng đầu của Mỹ nhưng học phí hợp lý để người Việt Nam có thể cho con em mình theo học. Học phí hiện tại của Học viện Dino Land là 185USD / tuần đối với trẻ trên 2 tuổi và 210USD / tuần đối với trẻ dưới 2 tuổi. Nghe nói so với các cơ sở giáo dục thì mức này rất rẻ.
“Tôi cũng là một nghệ sĩ và yêu thích công việc của mình nên việc cung cấp môi trường học tập chất lượng cao quan trọng hơn yếu tố thương mại”, người phụ trách 9X giải thích.
Vào những dịp đặc biệt như Tết Trung thu, Ngọc tổ chức các hoạt động cho các em nhỏ để các em hiểu hơn về văn hóa Việt Nam. Họ cũng tham gia nhiều lễ hội trên đất Mỹ để hòa nhập với cuộc sống nơi đây.
Các trường học bắt đầu trong thời gian có dịch, và Ngọc đã làm rất tốt công tác vệ sinh và dinh dưỡng. Giường của trẻ em được khử trùng vào cuối mỗi ngày. Giáo viên luôn đeo khẩu trang, trong khi học sinh được yêu cầu rửa tay thường xuyên. Trẻ em bị sốt và ho phải ở nhà và trở lại trường với giấy chứng nhận của bác sĩ.
Sự quan tâm, chăm sóc của thầy hiệu trưởng mang đến cho phụ huynh cảm giác an toàn. Con gái chị Hoài Nguyễn ở Houston bị dị ứng nên rất lo ngại về đồ ăn ở trường. Cô luôn hài lòng vì thực đơn phong phú, không có các món dễ gây dị ứng.
Hai tháng trước, Hoài rất ấn tượng khi cùng cô con gái hai tuổi Julia Trần đến thăm trường. Julia được bạn bè chào đón và mang đồ chơi đến chia khiến cô không muốn về nhà. Sau giờ học, Julia cởi mở và mạnh dạn hơn khi gặp gỡ những người mới. Bé cũng rất độc lập trong việc ăn uống, có thể dọn dẹp đồ chơi, có thể nhận biết các chữ cái và số, và có thể đọc thuộc lòng rất nhiều bài hát.
“Cho con học ở đây là một lựa chọn sáng suốt, vì trường rất gần nhà, chỉ chưa đầy 5 phút đi xe. Trường là nơi chuẩn bị bước đầu tiên cho hành trang vào đời. Con rất biết ơn thầy”, Bà Hoài nói.
Ngoài ra còn có một đứa trẻ đang học tại Dinoland College, và McDonald cảm thấy rất may mắn khi tìm được một ngôi trường phù hợp với mình. Bà Mai nói: “Không dễ để tìm được một ngôi trường gần nhà vừa hiện đại, vừa không mất đi giá trị truyền thống.
Cách đây 7 tháng, chị Mai gửi con đến trường của Ngọc với hy vọng con có thể nói được hai thứ tiếng là tiếng Việt và tiếng Anh. Sau khi học, chị rất vui vì cô con gái gần 4 tuổi đã thuộc bảng chữ cái, đọc được các số từ 1 đến 30 và hiểu thêm về văn hóa Việt Nam thông qua các hoạt động của trường.
Hiện trường đã ổn định, Ngọc trở thành gương mặt được các báo, đài địa phương kể về mô hình giáo dục gần gũi, chất lượng cao, hợp lý. Trên trang web của liên minh, câu chuyện khởi nghiệp của Ngọc được đăng tải nhân Ngày Doanh nghiệp Quốc gia. “Chúng tôi rất tự hào về Ngọc và mong muốn giúp đỡ cô ấy trong việc phát triển trường”, lời giới thiệu của Alliance.
Ngọc không dám nhận thành công, cô nói mình còn cần cố gắng. Ngọc chia sẻ: “Phải làm theo những gì mình yêu thích thì sẽ trở nên xuất sắc và có đủ nghị lực để làm tốt”.
Tại ngôi trường do Ngọc thành lập, tấm bằng và chứng chỉ mà cô có được sau sáu năm ở Mỹ đã phủ kín một bức tường. Ngọc thỉnh thoảng vẫn nhớ về quãng thời gian làm nghệ sĩ của mình, nhưng bạn bè ở Việt Nam dần coi ngày đó như một kỷ niệm khi chứng kiến những tâm huyết và thành tích của cô trong lĩnh vực giáo dục.
bình Minh
.