Là người gốc Bến Tre, thông thuộc những cung đường ngược xuôi miền Tây sông nước nhưng Duy Tường không bao giờ ngán.
Lư Duy Tường, 24 tuổi, sinh ra và lớn lên tại xứ dừa Bến Tre, gần đây anh chàng đã trở nên quen thuộc với giới trẻ với những bộ ảnh đậm chất đồng quê, đặc biệt là ảnh đồng quê miền Tây.
Sau khi tốt nghiệp đại học năm 2020, anh hiện đang làm tư vấn và giám sát pháp lý cho một công ty, quản lý một gia đình chủ tại Quận 7, Thành phố Hồ Chí Minh.Ngoài công việc chính, Tường còn tham gia với vai trò quản trị đoàn du lịch Việt Nam Nó có gần 670.000 thành viên.
“Tôi theo cha mẹ làm công việc đồng áng từ khi còn nhỏ, chỉ quanh quẩn trong những ngôi làng nhỏ. Khi còn nhỏ, gia đình tôi sống trong một túp lều tranh trên cánh đồng không có điện, không có TV. Vì vậy, tôi rất muốn đi. xa hơn nữa là khám phá và trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn ”, Tường Nói về động lực và niềm đam mê du lịch của mình.
Từ khi vào TP.HCM, anh đã có cơ hội đi du lịch khắp nơi. Mỗi lần đi du lịch Tường đều dùng cách chụp và chia sẻ những bức ảnh đẹp để quảng bá cho đất nước mình. Đây là những bức ảnh kỷ niệm và là món quà ý nghĩa những người đã từng sống dành cho Tường.
Tường thường tận dụng những ngày cuối tuần hoặc ngày lễ để đi du lịch các tỉnh miền Tây, tháng thì đi vài lần. Gia nhập ngành du lịch, Tường kết bạn được nhiều hơn ở các tỉnh thành khác. Đây là lý do tại sao anh ta thường sống trong nhà của một người bạn để giảm tiền thuê nhà và tiền ăn. Anh cũng nhận được những bữa ăn tự nấu và sự tiếp đãi nồng hậu của người dân. “Nhờ vậy mà những chuyến du lịch của tôi luôn ngon, bổ, rẻ, vơi đi nỗi nhớ nhà, lòng bao dung, tình quê”.
Chàng trai trẻ đã đi đến 28 tỉnh thành trên cả nước, đặc biệt là 11/13 tỉnh Đồng bằng sông Cửu Long. Thay vì chọn cách đi check in nhiều nơi, Tường đi sâu vào các thôn, bản nhỏ để tìm hiểu cuộc sống, bữa ăn, nơi ở của người dân địa phương. Tường cho biết, về miền Tây, có thể dễ dàng bắt gặp những nụ cười tươi rói của mọi người, kèm theo những câu nói chân thành như “Ngồi chơi đi, chị đi chặt dừa uống lạnh”, “Ở đó làm gì” hay “. Anh là gì? Đến lúc về chơi à? “.
Mỗi nơi mà chàng trai 24 tuổi đi qua đều để lại nhiều kỷ niệm khó phai mờ. Thiên Giang Tại đây, Tường thường đến giúp bà con và các em nhỏ, nướng bánh, bắt ốc, bương súng, chèo thuyền kayak, bơi sông hay thăm các di tích lịch sử. Ngoài ra, anh còn cắm trại qua đêm để đón bình minh và chụp ảnh bên cây mẹ “cô đơn” trên biển Tân Thành.
Tiếp cận bức tường Long an Vào những ngày nắng nóng, những ruộng thanh long đỏ rực, lúa Nàng Thơm, thăm những cây trầu Tân Trụ cao lớn tỏa bóng mát cả con đường dài, thăm khu di tích Vàm Nhựt Tảo, thăm Tôn Thạnh chùa hoặc xã Vạn Phúc Gram …
Về Tongta Đã hai lần Tường thích lang thang ngắm những cánh đồng sen bạt ngàn từ nội thành đến nông thôn, tìm về những ngôi chùa nằm sâu trong quần thể di tích Gò Tháp, Tháp Mười. “Hôm đó trời mưa, tôi xin vào trú ẩn thì gặp nhà sư vừa đi vườn về, có nải chuối chín và mấy múi mít thơm. Ông mời trà, thưởng thức trái cây và được mời nói chuyện. Lúc đó.” thời gian, nó vẫn đút cơm cho tôi, treo lên xe rồi lấy chuối ra ăn, có khi là vậy nhưng nó vẫn luôn nhắc nhở tôi ”, Tường kể.
Mặc du, Cha Rong với Zhuangzhuang Những ngôi chùa Khmer được thiết kế đẹp mắt luôn gây ấn tượng mạnh. Tường ngắm nhìn những bức phù điêu được chạm khắc cẩn thận này với sự tập trung cao độ, tự hỏi mình đã tốn bao nhiêu tâm sức để tạo ra và xây dựng nên những kiệt tác như vậy.
Tường, người đã bị Ting Cailiang và Donka Taitu “ám ảnh” từ khi còn nhỏ, có ước mơ tìm được tổ ấm. Liễu mỏng, Cái nôi của nghệ thuật này. Chuyến đi đó để lại rất nhiều cảm xúc. “Tôi nghe thấy lời bài hát” Sóng lớn sai lầm “của Cao Văn Vương vang lên. Dưới nền đàn, tôi buồn, một nỗi nhớ nhà khôn nguôi, dư âm xa xưa sẽ luôn khắc sâu trong tim tôi”, anh “Đã nói.” Cậu bé Bentley nói.
Tường vẫn nhớ cảm giác tuyệt vời khi lênh đênh trên sông ở Chợ nổi Cái Làng vào sáng sớm——Cần Thơ Và các hoạt động tiêu biểu vùng sông nước.Nhiều lượt truy cập hơn Houjiang Tường ấn tượng ở khu vui chơi mang đến không gian “Châu Âu thu nhỏ” giữa trung tâm trời Tây.
Về An GiangTường nhớ nhất là bắt xe ôm địa phương lên núi Tô. Qua mọi khúc cua, dốc đứng, xe có thể lật hoặc trượt bất cứ lúc nào. Anh ngồi ở phía sau, nghĩ đến chuyện lên cơn đau tim. Anh tài xế thẳng thắn thừa nhận, nghề này rất nguy hiểm, nhưng để kiếm sống, anh vẫn kiên trì.
Golden RetrieverĐặt chân đến vùng đất cực Nam của Tổ quốc, Tường háo hức đến mức phải đặt chân đến. Anh ghé thăm chợ Nam Chân, chạm tọa độ, đến Hòn Đá Bạc, hoặc đi phà qua sông qua đêm để đến Phú Tân. Khoảng thời gian ở Cà Mau có nhiều điều kỳ diệu, nhất là khi chú Tư rủ anh xuống đầm tôm đổ lúa (ngư cụ) lúc rạng sáng.
“Sáng hôm đó, trời còn nhá nhem tối, chú Tư gọi tôi qua, trên đầu có chiếc đèn soi và chiếc xuồng ba lá nhỏ bằng cao su, chỉ đủ chở hai người qua con kênh hẹp, nước ngập cả hai. hai bên… Mùa đông Cây xanh, dừa nước, mắm, bần ”, anh Tường nhớ lại.
Trước đây Kenjiang với Cánh phổi Nhưng trước khi có thời gian khám phá quá nhiều, Tường tiếc vì đã không trải nghiệm mùa nước nổi thực sự và thưởng thức những món đặc sản như cá rừng, bông điên điển …
Cuối cùng đã đề cập Uốn congTường tâm sự “Không có nơi nào đặc biệt hơn nơi mình sinh ra” nên hễ rảnh là lại về quê. Tường thích rong ruổi trên những con đường quê và chụp những khung cảnh thôn dã của quê hương mình, từ con kênh, con gà, góc bếp, hàng dừa đến các làng nghề thủ công mỹ nghệ …
Ước mơ của Tường là được đặt chân đến Việt Nam, tìm hiểu thêm về những nét văn hóa đặc trưng của vùng miền và hòa mình vào thiên nhiên. Tường muốn tìm hiểu thêm về con người và cuộc sống nơi đây, tự do dạo chơi, sống với đam mê của mình. Sắp tới, khi tình hình Covid-19 đã được kiểm soát, Tường dự định sẽ lên các vùng cao phía Bắc.
Huang Fang
Ảnh: Lu Dudong
.